Thành trì của Vạn Kính Giới đều trôi lơ lửng giữa không trung.
Từ bên ngoài nhìn vào rất rung động, nhưng từ bên trong liền không cảm giác được gì, cùng mặt đất không khác nhau lắm.
Minh Thù tiến vào tửu lâu gọi một bàn đồ ăn.
"Anh giảm béo ăn ít một chút a." Minh Thù bảo vệ thức ăn đến vô cùng có lý chẳng sợ.
Vừa ăn một miếng Kỳ Ngự: "..."
Hắn đến cùng vì sao lại có một cô vợ nhỏ như thế!
Giảm cái gì béo!
Hắn có chỗ nào béo!
CMN!
Hắn cũng rất đói, lão tử cũng muốn ăn!
"Ai..." Minh Thù thở dài: "Quả nhiên không nên nuôi nam sủng, cũng dám cùng trẫm đoạt đồ ăn."
Kỳ Ngự trừng Minh Thù một chút, dù sao cô cũng sẽ không để ý dáng vẻ của mình thế nào, dứt khoát không để ý tới cô, vùi đầu ăn thật nhanh.
Minh Thù gõ gõ chén của hắn: "Tôi nói, anh ăn nhiều như vậy cẩn thận biến thành heo."
Kỳ Ngự a một tiếng: "Em phải cho tôi ăn nhiều, nếu không phải tôi, ai dám..." Cưới em!
Con ngươi Minh Thù híp lại.
Kỳ Ngự: "..."
Dược Hoàn!
Để ngươi nói bậy!
Để ngươi oán hận cô! Kia là vợ ngươi! Ngươi cho cô ăn không được sao?
Cầu sinh dục vọng làm cho Kỳ Ngự lập tức chân chó gắp thức ăn cho Minh Thù: "Khục... Cô vợ nhỏ, cái này ăn rất ngon."
Minh Thù cười với hắn một chút.
Kỳ Ngự cho là mình tránh được một kiếp, kết quả Minh Thù trực tiếp lấy hết đồ ăn trước mặt hắn đi rồi.
Kỳ Ngự: "??"
Kỳ Ngự gặm cơm trắng, hoàn toàn không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458800/chuong-1309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.