"Xem ra ngươi thật sự phải giáo dục tốt một chút." Minh Thù có chút cảm khái.
Lại hố cha mình.
Vì vậy tiếng kêu thảm thiết của tiểu bàn tử liên miên ba dặm.
Đến cuối cùng tiểu bàn tử cũng không rõ, rõ ràng hắn viết đúng vì sao lại còn bị đánh.
Trước đó hắn đọc sách không chăm chú liền bị đánh, làm sao nhận thức tốt như vậy vẫn còn bị đánh?
Nam nhân thu thập xong con hàng hố cha, thần thái so với vừa rồi lạnh hơn mấy phần: "Không biết hai vị các hạ tìm người cũ trước kia có chuyện gì?"
"Ngươi xác định không chuyển sang nơi khác?"
Nam nhân: "..."
Tiểu bàn tử kêu thảm, Minh Thù cùng Kỳ Ngự hai người xa lạ này xuất hiện dẫn đến hiện tại có thôn dân vây xem cách đó không xa đang chỉ trỏ về phía bên này.
"Hai vị mời sang bên này."
"Cha!" Tiểu bàn tử ôm đầu chỉ tiểu hài nhi trên mặt đất: "Hắn lại trộm đồ vật của nhà dì Quế."
"Ai mượn ngươi xen vào việc của người khác!" Nếu không phải con gấu nhỏ này làm sao dẫn đến sự tình thế này?
"Hắn trộm đồ chính là không đúng!" Tiểu bàn tử thở phì phì: "Đây không phải là cha nói cho con biết sao?"
Nam nhân: "..."
Nam nhân ra hiệu Minh Thù chờ một lát, hắn đi đến trước mặt đứa bé kia: "Tiểu Trụ Tử, tại sao ngươi lại trộm đồ?"
Còn bị thằng ranh con này bắt được!
Đứa bé kia rụt rè nói: "Đói..."
Nam nhân tựa hồ biết tình huống của tiểu hài này liền lắc đầu, nhấc hắn lên giao cho một thôn dân, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458795/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.