"Ta lúc đầu có thể phi thăng đắc đạo, kết quả không hiểu sao lại rơi đến nơi này, ta không trở về được, sư phụ của ta, sư huynh sư đệ của ta, các sư tỷ sư muội của ta, ai ta cũng đều không gặp được."
Không biết có phải là đang hăng say hay không, Tuyên Chỉ ngồi xổm người xuống ôm đầu gối khóc rống.
"Ta vừa tìm được một người để ký thác tinh thần, ngươi còn cùng ta đoạt, hu hu hu, các ngươi đều là người xấu..."
Minh · đồ ngốc · người xấu · Thù: "..."
Tình địch này không đi theo kịch bản a!
Trẫm vẫn là nên nghĩ làm sao cứu vớt thế giới đi.
-
Con sen! Xảy ra vấn đề rồi!
Minh Thù hơn nửa đêm nghe thấy tiếng thú nhỏ gầm gừ, cô nghi hoặc đứng lên.
Thú nhỏ tiếp tục gào thét: Ngươi mau trở về!
Trở về? Hiện tại?
Thú nhỏ hung hăng thúc giục, Minh Thù cau mày nhìn người bên cạnh một chút.
Ánh sáng của căn phòng tịch mịch.
Thời gian lúc này phảng phất như dừng lại.
Không biết qua bao lâu, người mới vừa rồi còn ở căn phòng lúc này đã không thấy tung tích, chỉ còn lại căn phòng trống rỗng.
Âm thanh thanh lệ hót vang trên bầu trời mênh mông, chim to nâng đuôi diễm lệ bay lượn từ vạn dặm bay qua.
Suối nước róc rách, chảy xiết từ phương xa.
Trong không khí có một chút vặn vẹo.
Hai thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Minh Thù dẫm lên mặt đất quen thuộc, linh khí bốn phía giống như tìm được chủ nhân thân mật vây quanh tới.
"Ở bên kia!"
Minh Thù quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458781/chuong-1290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.