Kỳ Ngự đang sờ tới hăng say, đột nhiên phát hiện sờ được hàng thật, có chút mát mẻ nhưng cũng không thấu xương, tựa như sờ một khối ngọc thạch.
Kỳ Ngự: "..."
Minh Thù cười mỉm nói: "Hiện tại đã sờ được rồi?"
Kỳ Ngự: "..."
Kỳ Ngự lập tức ôm đầu vọt về hướng bên cạnh.
Hù chết bản thiên tài!
Tại sao lại có người có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!
Minh Thù kéo Kỳ Ngự lại đánh một trận, chờ ầm ĩ qua xong hai người đều yên tĩnh xuống, bầu không khí đột nhiên trở nên khá là quái dị.
Trải qua nhiều vi diện như vậy, đây cũng là lần đầu tiên hai người dùng mặt thật của mình gặp nhau.
Luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì.
Kỳ Ngự ngắm Minh Thù một chút, cô vợ nhỏ thật là đẹp mắt...
Phi phi phi!
Hắn ra vẻ trấn định: "Cô vợ nhỏ, vì sao em có thể tồn tại như thế này?"
Lúc đầu hắn định tìm cho cô một thân thể, nhưng không nghĩ tới cô sẽ trực tiếp dùng trạng thái linh hồn thể xuất hiện.
"Tôi lợi hại chứ sao."
"..." Có xấu hổ hay không chứ! Bản thiên tài cũng không nói chuyện như vậy!
Kỳ Ngự không tiếng động cọ về phía Minh Thù: "Cô vợ nhỏ, em từ đâu tới?"
"Trên trời."
Trên trời đại gia ngươi a! Ngươi coi mình là tiên nữ hay sao?
Kỳ Ngự nhịn xuống xúc động xù lông: "Em không có gì muốn hỏi tôi sao?"
Nhiều vấn đề như vậy.
Cô không muốn biết sao?
Hắn thật sự cũng muốn biết chuyện của cô, thế nhưng nhìn cô giống như sẽ không có ý định nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458770/chuong-1279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.