Một tháng sau.
Minh Thù đột nhiên nhận được điện thoại của Lục Ngưng, nói cô ấy có phát hiện mới, muốn cùng cô gặp mặt.
Nhưng Minh Thù đợi tại nơi gặp mặt hai giờ, Lục Ngưng cũng không có xuất hiện.
Gọi điện thoại đều tắt máy.
Minh Thù gọi điện thoại cho Diệp gia, Diệp gia nói Lục Ngưng đã rời đi từ ba giờ trước.
Ngay tại thời điểm Minh Thù đang nghi ngờ, điện thoại của Lục Ngưng đột nhiên gọi tới.
Minh Thù kết nối.
Đầu bên kia điện thoại rất yên tĩnh, ước chừng ba mươi giây sau mới có một giọng nói truyền tới: "Giáng Tuyết."
Là giọng nói của Y Tích.
Minh Thù bình tĩnh hỏi: "Lục Ngưng ở chỗ của cô?"
"Biết là tốt rồi." Y Tích dừng một chút: "Cô đối với cô ta không phải rất tốt sao? Muốn cô ta sống thì một mình đến gặp tôi."
"Ha, không được, cô chơi đến vui sướng đi." Minh Thù nhanh chóng cúp điện thoại.
Y Tích cũng dám bắt cóc đầu bếp nhỏ, ghê gớm!
Bất quá...
Y Tích có phải là có tật xấu hay không?
Lâu như vậy liền bày ra trò bắt cóc??
Y Tích kiên nhẫn gọi tới, Minh Thù treo cô ta nhiều lần, rốt cục cũng kết nối lần nữa.
"Tiểu khả ái, không phải tôi cho cô chơi đến thoải mái sao?"
"Giáng Tuyết!" Khác với bộ dạng trấn định ban đầu, lúc này giọng nói của Y Tích đùng đùng lửa giận: "Cô đừng giở trò, sống chết của Lục Ngưng đều nằm trong tay cô."
"Được rồi, không thành vấn đề."
Minh Thù lần nữa cúp điện thoại.
"..."
Y Tích không biết có phải là giận đến điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458764/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.