Xuân Thu đường chính là làm ăn không vốn, bọn hắn cưỡng ép cướp đoạt tuổi thọ của người khác để xuất ra buôn bán.
Đối với người khu Đông Thành mà nói, Xuân Thu đường đại khái chính là... Ác mộng tồn tại.
Bọn hắn ban đêm sẽ đi du đãng trên đường, tìm kiếm người hạ thủ, có lúc thậm chí ban ngày đều sẽ ra tay.
Cái người tên Khôn ca chính là lão đại của Xuân Thu đường.
Mặt khác mấy nhà hiện tại cũng trong trạng thái gia nhập liên minh, Minh Thù sẽ đem tờ đơn trực tiếp phân phát.
Nhưng Xuân Thu đường hoàn toàn bị bài trừ bên ngoài...
Không có người mua, liền không có doanh thu.
Có thể không nóng nảy được sao?
Minh Thù lăn lộn trên giường hai vòng, quyết định sáng mai lại nghĩ, ngủ thôi.
-
Sột sột soạt soạt ——
Minh Thù mở mắt ra, nhìn người đang bò lên giường mình.
"Diệp Tịch."
Người đang bò lên giường ngừng lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Minh Thù: "... Darling, giường của tôi quá cứng."
"Giường của hai phòng đều giống nhau."
"Thế nhưng cái giường kia em không ngủ qua cho nên rất cứng.
Minh Thù tiếp tục phá: "Gian phòng kia là tôi nhường cho cậu."
"..."
Diệp Tịch chậm rãi xuống dưới, hắn cúi thấp đầu đứng bên mép giường, nhìn qua có chút uể oải.
Nghĩ cái lý do gì tương đối tốt đây!
Sợ tối sao?
Không được... Đều một mình ngủ lâu như vậy, đột nhiên sợ tối, cô sẽ hoài nghi.
Vì cái gì có không sét đánh a!
Nếu như sét đánh, hắn liền có thể nói sợ sét đánh!
Minh Thù hoàn toàn không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458749/chuong-1258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.