"Hừm, tôi không phải là đã cứu được cô sao, chứng minh dị năng giả cũng không phải là vô địch."
Trang Mông Mông: "..."
Minh Thù lại chụp bả vai cô: "Không còn sớm, nghỉ ngơi đi, có chuyện gì sáng mai lại ăn... lại nói."
Trang Mông Mông: "..."
Tôi nghe thấy rồi.
"Khóa kỹ cửa phòng, tôi cũng không xác định những người kia ban đêm có thể làm chuyện gì." Minh Thù đưa Trang Mông Mông trở về phòng: "Cô ở đây, tôi sẽ bảo vệ cô."
Trang Mông Mông nghe thấy những lời này rất cảm động.
Thế nhưng là...
"Cô tuyệt đối đừng chạy, tôi sẽ thương tâm, cô chạy sẽ không có ai làm đồ ăn ngon cho tôi."
Cô hiện tại rất hoài nghi, cô ấy đến cùng là có mục đích gì lại mang mình về.
Trang Mông Mông nằm trên giường cảm thấy có chút không chân thật.
Từ một tháng trước...
Cô đối người xa lạ đã không dám tùy tiện tin tưởng.
Sợ mình tín nhiệm rồi, lúc tỉnh lại liền nằm ở một nơi kỳ lạ, đối mặt với một đám người kỳ quái.
Trang Mông Mông hai tay đặt ở bụng, nhìn chằm chằm trần nhà...
Thế nhưng cô nghĩ vẫn là nên tin tưởng, trên thế giới này không phải vẫn còn nhiều người tốt sao?
Ngủ ngon.
-
Đùng ——
Đùng ——
Minh Thù nhìn chằm chằm trần nhà, dường như muốn nhìn cho thủng một lỗ, thanh mai trúc mã đang làm gì trên lầu chứ!
Minh Thù bực bội ăn hai miếng đồ ăn vặt.
Cô cầm điện thoại di động, Tương Nhạc không ngừng nỗ lực rủ cô chơi trò chơi, Tương Nhạc không biết nói thế nào về Lục Chiến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458707/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.