Chương trước
Chương sau
Dị năng?
Minh Thù chọc chọc chữ trên giấy, vi diện này lại có vật gì kỳ quái sao?
Năng lực của Lục Chiến có chút đặt biệt....
Có thể thay đổi ký ức của người khác, còn có thể ảnh hưởng thị giác của người khác, đây được coi là có hai dị năng a?
【 Nhiệm vụ ẩn: Thần nói phải có ánh sáng. 】
Minh Thù: "..." Trẫm liền thổi phồng, ngươi lại còn coi trẫm là thần tiên?
【 Nhắc nhở: Mời ký chủ phá hủy hai dị năng trở lên. 】
Minh Thù: "..."
Tại sao?
Trẫm chỉ là một người bình thường, tại sao lại muốn trẫm cùng dị năng giả đối nghịch?
Trẫm cự tuyệt!
【 Ký chủ cố lên ngươi có thể, ngươi cũng đã gặp qua thần tiên rồi!】
【 Ký chủ nếu như cảm thấy mình làm không được, ta có thể thả tiểu yêu tinh đánh nhau cho ngươi xem. 】
Minh Thù: "..."
Không muốn thấy Hài Hoà Hiệu.
Ngươi đem tên của mình đổi lại một chút.
【 Ký chủ mời nói.】
Đổi Hài Hoà Hiệu thành ngu ngốc!!!
【... 】 Hài Hòa Hiệu tựa hồ vùng vẫy một lát: 【 Nhiệm vụ ẩn: Phục Hưng Hào là ngu ngốc. 】
Minh Thù: "..." Phục Hưng Hào là cái gì?
【 Ký chủ, ta vừa mới đổi tên.】
Minh Thù: "..." Hệ thống các ngươi đều như thế không chú trọng sao?
【 Vì ký chủ phục vụ. 】
Hài Hoà Hiệu nói xong câu đó liền ẩn giấu.
Dị năng bên cạnh Minh Thù viết lên vài chữ to thần nói phải có ánh sáng.
Thần nói phải có ánh sáng vậy thì có thôi!!
Minh Thù chống cái cằm, nhìn đề bài trên bảng đen có chút phát sầu.
Ong ——
Điện thoại chấn động một cái.
Tương Nhạc nhắn tin kêu cô vào game chơi.
Lên lớp chơi game... Không bằng ăn đồ ăn vặt.
Tang Âm: Lần trước nói tiệc, lúc nào mời?
Nhạc Cao: Ai, cuối tuần này đi!
Nhạc Cao: Chiến ca không có vấn đề.
Tương Nhạc bổ sung thêm một câu.
Bởi vì người trả tiền là Lục Chiến, Lục Chiến cuối tuần tựa hồ rất ít gặp người nên bọn hắn đều phải hẹn trước.
Minh Thù cùng Tương Nhạc bát quái về Lục Chiến.
Nhạc Cao: Vào trò chơi nói a! Cát Tường cùng Đường Triết vẫn đang chờ.
Minh Thù chỉ có thể đăng nhập vào game.
Tang Âm: Vì sao La Nghệ không chơi?
Đường Triết: Nói là phải học tập thật giỏi, hiện tại chắc là đang ngủ như heo.
Cát Tường vạn tuế: Ha ha ha La Nghệ học mà tập, trời cũng sắp sụp.
Nhạc Cao: Hoa khôi tiểu tỷ tỷ, mang bọn tôi đi ăn gà.
Tang Âm: Có lợi ích gì?
Nhạc Cao: Đồ ăn vặt bao no!
Đồ ăn vặt bao no bốn chữ uy lực rất lớn, Minh Thù chơi với bọn hắn nguyên một tiết.
Chuyện bát quái về Lục Chiến cũng không khác biệt lắm.
Lục Chiến chuyển đến từ học kỳ trước, có một lần thuận tay cứu được Tương Nhạc bị người ta bắt nạt, Tương Nhạc vì để bày tỏ lời cảm ơn liền mời Lục Chiến ăn cơm.
Tại thời điểm này tự nhiên kết thành huynh đệ.
Nhưng mà mấy người bọn họ chơi như thế nào lại chơi chung một nhóm, bọn hắn có chút mơ màng, thật giống như... Cứ như thế liền chơi chung một nhóm.
Minh Thù suy nghĩ một chút, học kỳ trước....
Đây không phải là cùng thời điểm Dịch Giảo Giảo trùng sinh sao?
Trùng hợp? Vẫn là... Bởi vì Dịch Giảo Giảo cô phát hiện điều đặc biệt.
Đường Triết: Nói cũng kỳ quái, tôi cảm thấy Chiến ca đẹp trai như vậy, nhưng hot boy dĩ nhiên không phải hắn, mà những nữ sinh kia nhìn thấy hắn tựa hồ cũng không có phản ứng gì.
Cát Tường vạn tuế: Nhìn cái con khỉ ốm lớp bên cạnh xem. Có chỗ nào dễ nhìn? So với Chiến ca của chúng ta một sợi tóc cũng không sánh nổi.
Nhạc Cao: Cô làm sao đột nhiên nghe ngóng tin tức của Chiến ca như vậy? Không lẽ là thích Chiến ca rồi chứ? Chiến ca của chúng ta đẹp trai như vậy, cô thích hắn chúng tôi có thể giúp cô a.
Cát Tường vạn tuế: Oh ohhh ohhhh
Đường Triết: y ooo oooo~
Tang Âm: Ta chỉ tuỳ tiện hỏi một chút.
Nhạc Cao: Không cần ngại. Chiến ca chúng ta vẫn có thể, giá trị nhan sắc vừa đủ.
Cát Tường vạn tuế: Đúng thế đúng thế.
Minh Thù nói bừa một trận, vừa vặn tan học lập tức rời khỏi trò chơi, đi mua đồ ăn vặt.
Dịch Giảo Giảo tựa hồ bị lão Vương dạy dỗ cho một trận. Giữa trưa ngày thứ hai nghe thấy Dịch Giảo Giảo đọc kiểm điểm trong phòng phát thanh.
Sự việc xảy ra ở cầu thang dù sao chỉ có số ít người biết.
Các học sinh đều có chút mơ màng, hai ngày này xảy ra chuyện gì? Nghịch nước sao?
Bất quá Dịch Giảo Giảo xảy ra chuyện gì?
Mọi người trò chuyện sôi nổi, chuyện ngày hôm qua cũng bị truyền đi lung tung.
Bởi vì nguyên nhân do Dịch Giảo Giảo có mấy lời truyền đi không dễ nghe là bao.
Dịch Giảo Giảo khiêm tốn không ít.
Thứ sáu.
Tương Nhạc đã cùng Lục Chiến bàn xong, tối thứ sáu sẽ mời họ ăn cơm.
Bất quá địa chỉ còn chưa định, chờ định ra sẽ thông báo trực tiếp Minh Thù.
Thứ sáu tan học Minh Thù cùng bọn Tương Nhạc tách ra, rời khỏi trường học
Trong nhà lái xe có việc nên không thể tới đón cô, Minh Thù chỉ có thể tự mình trở về.
Minh Thù nhìn tên côn đồ đang chắn ở trước mặt mình, lại nhìn cùng tên côn đồ đang đứng chung một chỗ cùng Hoàng Hiểu Lộ.
Đại tỷ Hoàng Hiểu Lộ ngẩng cái cằm cao quý lên: "Tang Âm, lần trước tại khách sạn cô dám đánh tôi, hôm tôi sẽ cho cô đẹp mặt!"
Minh Thù trấn định múc một muỗng kem cùng bọn hắn thương lượng: "Có thể đợi tôi ăn xong kem rồi chơi không?"
Hoàng Hiểu Lộ: "??"
"Cô muốn kéo dài thời gian?" Hoàng Hiểu Lộ cho là mình nhìn thấu mọi việc: "Vừa rồi tôi thấy bọn Tương Nhạc đi rồi mới tới đây, cô cho rằng tôi sẽ để cho cô đi cầu cứu bọn hắn?"
"Không phải, tôi chỉ là muốn ăn xong kem, lát nữa ăn sẽ không ngon."
Minh Thù rất nghiêm túc trả lời.
Kem ly của trẫm là quan trọng nhất, đánh nhau lúc nào chẳng được.
Hoàng Hiểu Lộ biểu thị có chút kỳ quái, có bệnh à?
Cô ta nhìn về phía tên côn đồ: " Dạy dỗ cô ta cho tôi."
"Ahh"
Nhân vật phản diện đều khổ như vậy sao?
Bọn họ không phải nên đi tìm nữ chính giả hoặc là nữ chính sao...
Nói đến nữ chính...
Vị diện này nữ chính là ai nhỉ? Có phải là đầu bếp nhỏ đáng yêu của trẫm không?
Thời điểm Minh Thù thất thần, tên côn đồ đối diện đã lao đến.
"Oa! Có đĩa bay!"
Minh Thù cắn miếng kem ngửa đầu nhìn lên bầu trời.
Đám côn đồ kia theo bản năng nhìn trên trời, đĩa bay không thấy đâu, nhưng có ba người rớt xuống.
Đúng thế...
Từ trên trời rớt xuống.
Ầm!
Một nam nhân trong đám người đó nam nện xuống một chiếc xe con, đầu xe con trực tiếp lõm xuống dưới, hô hoán lên Ula Ula.
Một nam nhân khác kẹp lấy một nữ sinh vững vàng rơi trên mặt đất.
Tên côn đồ: "..."
Trời... Trên trời rơi xuống đến?!
Cmn!!!
Gần đây đều không có toà nhà nào! Ba người này từ nơi nào rơi xuống đây!!!
Quay phim sao?
Đạo diễn đâu? Camera đâu? Ánh sáng đâu?
"A, phiền toái."Nam nhân kia đứng lên than nhẹ một tiếng: "Xem ra hôm nay muốn giết thêm mấy người rồi."
Tên côn đồ: "..." Nhất định là quay phim, nói không chừng là chương trình truyền hình thực tế nào đó.
Minh Thù trấn định ăn kem ly, chuyện nhỏ chuyện nhỏ không cần kinh hoảng...
Minh Thù xoay người chạy.
Thời điểm này cùng trẫm không có quan hệ gì, dĩ nhiên là phải chạy trước.
Còn chưa chạy được hai bước, âm thanh của Hài Hào Hiệu vang lên.
【 Ký chủ, kia là nữ chính, mời ký chủ nghĩ cách cứu nữ chính. 】
Minh Thù: "..."
Ngẫm lại một chút nhân vật chính có thể từ trên trời rơi xuống,
Minh Thù thu hồi chân, quay người lại liền thấy một đám côn đồ cùng nam nhân bên kia đang quỷ dị nhìn cô.
Minh Thù đối đầu với nam nhân đang cưỡng ép nữ chính: "Nhìn cái gì? Chưa thấy qua đánh hội đồng sao?"
Đám côn đồ: "..."
Tình cảnh quỷ dị như vậy ai còn có tâm trạng đánh nhau.
Đánh hội đồng cái rắm a!!
Chạy mau!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.