“Ta rất rảnh rỗi sao?” Nàng chỉ muốn làm một gian hùng không cần lâm triều.
Minh Thù đột nhiên quay đầu: “Ngươi muốn ngồi vào vị trí kia sao?”
Thẩm Sính không hề nghĩ ngợi, lắc đầu: “Không muốn, ta chỉ muốn ở cùng đại nhân.”
Minh Thù: “...”
Chẳng có ý chí tiến thủ nào!
Trước khi Minh Thù xuất hiện, Thẩm Sính ước chừng là muốn.
Nhưng bây giờ...
Không quan trọng nữa.
Thành thân chỉ mới mấy ngày thế nhưng người hầu phủ thừa tướng đều biết, thừa tướng bọn họ và Thất điện hạ cứ như hình với bóng, tình cảm vô cùng tốt.
Tuy là bọn họ cũng không hiểu, tình cảm hai người này vì sao có thể tốt như vậy?
-
Về đêm.
Đã vào khung giờ cấm đi lại ban đêm, con đường vắng vẻ không có một bóng người.
Nhưng vào lúc này, một bóng người từ trên tường cao nhảy xuống, người kia dường như còn khiêng một người chuẩn bị băng qua con đường.
Nhưng vào lúc này, phía sau vang lên tiếng bước chân nhốn nháo, khôi giáp và binh khí cọ sát vào nhau vang lên tiếng "leng keng".
Ánh lửa từ xa đến gần.
Bóng người kia có chút hoảng sợ, nhưng vì mang theo một người, có chút chật vật hướng phía trước di chuyển.
“Ở phía trước, đuổi theo!”
“Đừng để cho nàng ta chạy thoát!”
“Mau đuổi theo!”
“Đứng lại!”
Âm thanh hỗn loạn truyền đến, Ngự Lâm Quân cầm đuốc phía sau, rất nhanh đã vượt lên trước hai người kia bao vây bọn họ vào giữa.
Người đứng là một nữ nhân, ăn mặc y phục thích khách màu đen chỉ lộ ra một đôi mắt.
Người nàng ta mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458682/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.