Thẩm Sính quả nhiên ngừng lại.
Hắn chống thân thể nhìn nàng.
“Thật sao?”
“Thật.”
Thẩm Sính suy nghĩ một chút: "Vậy được rồi."
Minh Thù thở phào: "Thuốc giải, cho ta thuốc giải."
Thẩm Sính nói: "Đây là bí dược cung đình không có thuốc giải, hoặc ta chính là thuốc giải, nếu ngươi muốn... ta có thể tiếp tục."
Minh Thù: "…"
Xuống dưới!
Cút xuống dưới cho trẫm!
-
Thẩm Sính ngồi xổm bên cạnh bồn tắm, hắn lặng lẽ đưa tay muốn sờ tay của Minh Thù.
“Đừng đụng ta.” Hắn vừa đụng vào nước lạnh liền nổi bọt trắng.
Đợi trẫm xong rồi, trẫm không đánh chết ngươi!
Thẩm Sính uất ức thu tay lại: "Khi nào ngươi cưới ta?"
Minh Thù không muốn nói chuyện.
Trẫm muốn yên lặng.
Đừng hỏi trẫm yên lặng là ai.
Thẩm Sính đợi trong chốc lát, Minh Thù không có phản ứng, có lẽ là những chuyện trước đây hắn làm hơi quá đáng, hắn cũng không hỏi nữa im lặng đợi ở bên cạnh.
Cảm giác khô nóng trong thân thể Minh Thù cũng giảm được tàm tạm, từ trong bồn tắm đi ra.
Thẩm Sính chẳng biết lúc nào đã ngủ trên chống tre bên cạnh.
Nguyện vọng đánh hắn của Minh Thù thất bại.
-
Ngày hôm sau.
Thẩm Sính mở mắt ra lại nhắm mắt lại, trong đầu mờ mịt từ từ động não.
Hắn tự tay kéo tấm chăn trên người, lại quay đầu nhìn xung quanh một chút.
Đây là phòng của nàng.
Minh Thù ăn xong điểm tâm trở về chỉ thấy Thẩm Sính ngồi ở trên giường cười ngây ngô, nhịn không được khóe miệng giật một cái: “Dậy rồi thì nhanh chóng hồi cung đi.”
Y phục Thẩm Sính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458673/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.