Tiểu yêu tinh.
Minh Thù thầm mắng một tiếng.
Lần này sẽ không khôi phục ký ức đấy chứ?
Nếu không sao lại chủ động như thế chứ?
Mắt thấy người càng lúc càng dựa vào nhiều hơn, Minh Thù buông nàng ta ra: “Nếu đã không sao rồi, thần xin cáo lui trước.”
Cảnh Du quái dị liếc mắt nhìn Minh Thù.
Nàng ta đã lâu rồi không nghe thấy đại nhân nhà nàng nói cái chữ “thần” này.
Thất điện hạ bị tùy tùng vây quanh khoảng cách giữa hai người tăng lên, nàng ta như có như không liếc mắt nhìn về phía bên này.
Minh Thù xoay người rời đi, mãi đến khi ra khỏi cửa cung Cảnh Du mới lên tiếng: “Đại nhân, thích khách vừa rồi là do người giết sao?”
Lúc đó nàng ta đứng gần, đại nhân nhà nàng và tên thích khách kia còn cách nhau một khoảng.
“Nếu không, ngươi cho là ai giết?”
Cảnh Du có một đáp án nhưng đối diện với ánh mắt như cười như không của Minh Thù, thức thời nuốt mấy từ định nói vào trong.
"Lúc đó, cách bên phía bệ hạ cũng không xa, bệ hạ vẫn không cho người truyền tin đến, đại nhân, bệ hạ... có phải là muốn...” Diệt trừ Thất điện hạ?
Hiện tại trong cung có một vị nữ hoàng như vậy...
“Tâm tư của đế vương ngươi đừng có đoán, đừng có đoán...” Minh Thù hừ hừ, lên xe ngựa: “Tối nay thêm đồ ăn nha.”
Cảnh Du: "..." Tại sao muốn thêm đồ ăn?
-
Minh Thù không ngờ vị Thất điện hạ này lại tìm đến phủ.
Hơn nữa còn là khi trời còn chưa sáng, khi nàng còn đang ở trên giường...
“Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458669/chuong-1178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.