Lý đại nhân tức đến mức sắc mặt đỏ bừng: "Thừa tướng, ngươi ít ngậm máu phun người đi!"
"Ngươi có thể mua được thân tín của ta, còn có cái gì không thể làm được?"
"Ta không có!"
"Mọi người tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy, ý của ngươi là nàng nói dối? Đây chính là nhân chứng ngươi tìm tới, chẳng lẽ ngươi lại tìm nhân chứng tới nói xấu mình?"
Lý đại nhân tức đến mức không nói ra lời thân thể run lên, trong ánh mắt dường như có thể phun lửa.
Nhân chứng là hắn tìm về cũng đúng là nói xấu hắn...
Đúng thật không có cách nào phản bác.
Chân tướng của việc này trong lòng Thẩm Ngọc biết rất rõ, nhưng lúc này nàng cũng không thể làm gì chỉ có thể nhìn, lúc cần thiết nàng còn phải đứng ở bên phía thừa tướng.
Lý đại nhân đang không biết phải làm sao làm, ánh mắt quét tới Phùng các lão, đột nhiên tựa như nhớ tới cái gì: "Bệ hạ, bệ hạ, vi thần còn có người làm chứng."
Thẩm Ngọc xanh mặt quát lớn: "Lý đại nhân, điện Càn Khôn này không phải nơi để cho ngươi làm trò đùa, nói xấu thừa tướng ngươi biết là tội gì không?"
Lý đại nhân cuống quít dập đầu: "Bệ hạ, ngài phải tin tưởng vi thần, vi thần thực sự còn có nhân chứng."
Thẩm Ngọc mặc dù rất muốn lập tức gọi nhân chứng vào yết kiến, nhưng lúc này vẫn phải làm bộ hỏi Minh Thù: "Thừa tướng, ngươi xem thế nào?"
Minh Thù không sao cả.
Thẩm Ngọc giơ tay lên, ý bảo bọn họ cho nhân chứng khác vào.
Nhưng mà chuyến đi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458665/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.