Minh Thù trở về kêu người điều tra chiếc xe kia, theo dõi được một lúc thì chiếc xe đó đã biến mất.
Căn bản không điều tra được là ai làm.
Người khác không điều tra được, thế nhưng Hài Hòa Hiệu điều tra được.
Nhưng Hài Hòa Hiệu không chịu phối hợp.
Vì không có giá trị thù hận.
Đối với việc không có giá trị thù hận, Hài Hòa Hiệu từ trước đến nay đều từ chối, vô cùng có nguyên tắc tuyệt đối không lay chuyển được.
Hài Hòa Hiệu không phối hợp, Minh Thù không làm gì được nó, chỉ có thể tự nghĩ biện pháp.
Trên thế giới này, không có đồ ăn vặt... chuyện mà tiền làm không được, cho dù có đó cũng là vì không đủ tiền!
"Ừ, điều tra được lập tức gọi cho tôi."
Nếu như chiếc xe kia chỉ là vô tình gây sự, cô bỏ qua lười quan tâm, dù sao tự mình tiểu yêu tinh cũng có thể giải quyết, thế nhưng chiếc xe kia là muốn mạng của tiểu yêu tinh.
Minh Thù cúp điện thoại, hoang mang đi xuống lầu.
Thường ngày đã sớm không thấy bóng dáng Kiều Thành nhưng hôm nay lại ở nhà.
"Cha!" Minh Thù nhanh chóng lao xuống lầu: "Đây là kem con mua!"
Kiều Thành đang ăn kem gật đầu: "Đúng vậy, sao vậy?"
Minh Thù: “...” Ngươi ăn kem của ta, còn hỏi ta sao vậy!
Đánh nhau với cha xử lý mấy năm?
Kiều Thành hết sức chăm chú nói yêu cầu: "Cha không thích vị sô cô la, lần sau nhớ mua vị ô mai."
Minh Thù: “...”
Đường đường là một người đàn ông lại ăn vị ô mai cái gì chứ!
“Mẹ, mẹ...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458633/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.