Tô Miên im lặng nhìn bên kia, súng trong tay dường như bị nắm chặt đến thay đổi hình dạng.
Người đàn ông: “…”
Nam sinh này sao lại đột nhiên trở nên đáng sợ như vậy?
Tô Miên đột nhiên đi qua bên đó, thô lỗ kéo Liễu Loan Nguyệt từ trong lòng Minh Thù ra đẩy qua bên Sở Việt.
Sở Việt đỡ lấy thân thể mềm nhũn của Liễu Loan Nguyệt, mới vừa tiếp xúc với hắn, hắn liền rõ ràng cảm giác được Liễu Loan Nguyệt lại bắt đầu run.
Sở Việt: “…”
Chẳng lẽ là hắn quá hung dữ sao?
Sở Việt thử nói: “Đừng sợ.”
Liễu Loan Nguyệt nhìn chằm chằm nụ cười kỳ quái của Sở Việt, càng run dữ dội hơn.
Cô muốn trở về...
Sở Việt: “…”
Tô Miên kéo Minh Thù lui lại mấy bước, nhìn chằm chằm cô: “Không cho phép ôm cô ta.”
Minh Thù: “…” Điểm tâm nhỏ của trẫm! Kẻ phá của nhà ngươi!
Thế nhưng Minh Thù cũng không đi cướp điểm tâm nhỏ về.
Tiểu yêu tinh không thể trêu vào.
Kẻ phá của!
Huyết tộc vây quanh: “…” Có phải các ngươi nên suy nghĩ một chút cho cảm nhận của bọn họ không? Các ngươi đang làm gì! Cái này gọi là… chia rẽ đó.
“Hoàng tử Ludwig, ngài đây là...” Guyon luôn ở một bên xem trò vui, lúc này đột nhiên xuất hiện, có dụng ý khác quan sát Sở Việt và Liễu Loan Nguyệt.
Bên kia Andrew cũng đỡ Thụy Sa bị thương đứng dậy, căm tức hai "hung thủ".
Cứu điểm tâm nhỏ xong, giá trị thù hận cũng có rồi, kết thúc công việc về nhà ăn cơm thôi.
Minh Thù kéo Tô Miên dự định rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458610/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.