Thiên Sử Ca cung cấp hai loại huyết dịch, máu người tươi mới sang quý hơn máu nhân tạo, Huyết tộc bình thường giống như ăn tiệc, thỉnh thoảng xa xỉ một lần.
Nhưng tên Đồng Diệp này không uống được máu nhân tạo, mà giá cả máu tươi thì tăng thẳng một mạch cho nên hắn cứ kêu sắp phá sản rồi.
Nhưng đến giờ vẫn chẳng thấy hắn phá sản gì cả.
Đồng Diệp kêu rên: “Cuộc sống bây giờ thật không cách nào sống nổi, máu tươi cũng là mùi khó ngửi, hằng ngày con người ăn cái gì vậy, máu cũng ô nhiễm luôn rồi.”
Minh Thù: “…”
Thì ra vấn đề ô nhiễm đã uy hiếp nghiêm trọng đến Huyết tộc.
“Sao hôm nay cậu lại im lặng thế?” Đồng Diệp phát hiện Minh Thù không lên tiếng nửa lời, có chút kỳ lạ.
“Suy nghĩ việc lớn.”
“Việc lớn gì?” Đồng Diệp sáng mắt lên, nóng lòng muốn thử: “Cô muốn chọc ai?”
Minh Thù: “?”
Nguyên chủ bình thường hay gây chuyện sao?
Hình như… đúng là như thế.
“Đồng Diệp đại nhân, chủ nhân của chúng tôi cho mời.” Một Huyết tộc đột nhiên đứng bên cạnh bọn họ, cung kính chắp tay về phía Đồng Diệp.
“Chủ nhân của các người?” Đồng Diệp nghi hoặc: “Ai?”
Tên Huyết tộc kia chỉ chỉ về một hướng khác, Đồng Diệp nhìn sang, ghế dài bên kia có rất nhiều người đang ngồi cả trai lẫn gái đều có, Đồng Diệp cũng không biết đang nhìn ai, sắc mặt hơi đổi.
Đồng Diệp đứng dậy, khi đi ngang qua Minh Thù thì cúi người nói nhỏ một tiếng bên tai cô: “Tôi qua đó một chút.”
Đồng Diệp đi theo tên Huyết tộc kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458584/chuong-1093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.