Bộ tộc Khổng Tước trơ mắt nhìn bọn Nhĩ Du bị mang đi.
Minh Thù phất tay: "Đi thôi!"
Bộ tộc Khổng Tước: “...”
Xong rồi xong rồi.
Thứ bộ tộc Khổng Tước sợ hãi thực sự sợ rằng chính là người thủ lĩnh này rồi.
“Dao Lạc, anh trai của ta đâu!”
Nhĩ Nhã và mấy tộc nhân chạy như bay đến, Nhĩ Nhã vẻ mặt vẻ giận dữ: “Ngươi đem anh trai ta làm gì rồi!”
Nhĩ Nhã trong tay cầm cây khảm đao kia, người thú nhao nhao lùi lại.
Rất sợ hãi đối với cây khảm đao kia.
Minh Thù tiện tay chỉ một cái: “Ừm.”
Nhĩ Nhã theo nhìn sang, còn mơ hồ có thể thấy bóng dáng bộ tộc Lợn Rừng.
“Dao Lạc, ngươi dám...” Nhĩ Nhã dùng cây khảm đao chỉ vào Minh Thù, tức giận muốn rách cả mí mắt: “Ta giết ngươi!”
“Cô ta không có vũ khí, mọi người xông trên, bắt cô ta lại!”
Nhĩ Nhã đứng phía sau tộc nhân hét lên.
Các tộc nhân nhìn nhau, đa số tộc nhân không dám theo cùng với Nhĩ Nhã.
Danh Chiết càng đi lui về phía sau, trực giác nói cho hắn biết, không thể đối nghịch cùng thủ lĩnh mới.
Cô ấy thấy Nhĩ Nhã trộm đi món vũ khí kỳ quái đó, thế nhưng cô lại không quan tâm...
“Ngươi đánh ta có ích lợi gì, anh trai ngươi đều đã bị mang đi.” Minh Thù tránh khỏi tấn công của Nhĩ Nhã, cười khanh khách nói.
Có thể là lời này nhắc nhở Nhĩ Nhã.
Cô ta chợt dừng lại, nhìn lại hướng bộ tộc Lợn Rừng rời đi.
Lúc này đã sắp nhìn không thấy người thú bộ tộc Lợn Rừng.
Nhĩ Nhã suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458549/chuong-1058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.