Ngân ngư: Thêm cả tôi nữa.
W: Vì sao? Ngươi cho ta đồ ăn vặt à?
Ngân ngư:...
Chị gái à, ta không phải là bách hợp, tạm biệt nhé!
Mình Thù tắt khung trò chuyện đi, sau đó lại có vài người không hiểu chuyện chạy tới tìm cô hỏi han, chắc là họ đã nhìn thấy bài đăng đó rồi.
Trương Mộc trực tiếp gọi điện thoại cho Minh Thù.
"Tôi vừa trở về đã nghe được một tin kinh hoàng như thế này, cô tìm ai điều tra ra chuyện này vậy?"
Trong ấn tượng của hắn, đám bạn tốt của mình đều không có khả năng làm việc này.
Minh Thù vừa trêu chọc Kim Nguyên Bảo đang bò tới bò lui ở bên cạnh, vừa trả lời: "Tự tôi làm đó."
"Làm ơn đi." Trương Mộc không tin: "Cô nắm được tình tiết thật sự rồi còn viết lách cái gì nữa."
Minh Thù suy nghẫm lại một hồi: "Nói cũng đúng, vậy tôi có nên đổi cách viết khác không?"
Trương Mộc: "…"
Trong lòng Trương Mộc vẫn tràn đầy nghi ngờ, sau đó hắn lại trở về trọng tâm của câu chuyện vừa rồi: "Chỉ là viết một bài thôi mà, làm sao lại biến ra được nhiều tình tiết như vậy, cô còn tự tiện thêu dệt thêm nữa chứ."
"Cuộc sống giống như một trò đùa vậy, có chơi nổi không tất nhiên phải để xem trình độ diễn xuất của cậu đến đâu rồi."
Trương Mộc vẫn cảm thấy những lời Minh Thù nói đều là nhảm nhí, nhưng cũng không phản bác gì thêm.
Minh Thù trò chuyện với Trương Mộc được một lúc thì cúp điện thoại.
Cô lật người Kim Nguyên Bảo lên, bốn chân ngắn cũn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458521/chuong-1030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.