“Tư Trầm ư… cái tên sao nghe quen thế nhỉ?”
Hình như có người nhìn thấy ID của Tư Trầm.
“Tổng giám đốc của Hoàn Diệu hình như là Tư Trầm…”
Tất cả người chơi đều nhìn nhau không nói một lời nào.
Hoàn Diệu là một tập đoàn cực kỳ tài giỏi, rất nhiều sản phẩm khoa học kỹ thuật đều bắt nguồn từ họ, ví dụ như trò chơi Vấn Linh cũng là do Hoàn Diệu sáng chế.
“Kỷ Hòa.”
Tư Trầm gọi Minh Thù một tiếng.
Minh Thù vẫn đứng nguyên tại chỗ, mỉm cười nhìn qua.
Cánh môi Tư Trầm khẽ nhếch lên: “Mặc dù tôi không biết vì sao lại thích em, nhưng thích chính là thích, em giống như một bộ phận ở trong con người tôi vậy, nếu không có em cả thế giới đều trở nên u ám không có ánh sáng. Kỷ Hòa, tôi thực sự… rất thích em.”
Minh Thù cười: “Tôi có thể phát sáng được sao?”
Tư Trầm chăm chú nhìn cô: “Đúng vậy, em có thể rọi sáng thế giới của tôi.”
Em có thể rọi sáng thế giới của tôi, khiến cho tôi thấy được phương hướng trong đêm tối mịt mờ.
Em chính là phương hướng của tôi.
Là phương hướng duy nhất mà tôi cố chấp muốn níu lấy.
Tư Trầm ngập ngừng vài giây rồi nói tiếp: “Thế nên Kỷ Hòa, em có đồng ý gả cho tôi không?”
Rõ ràng chỉ là đang ở trong trò chơi, thế nhưng Tư Trầm dường như lại có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đang đập mạnh.
Cô có từ chối mình không?
Hắn khẩn trương nắm chặt hai tay. Hắn không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thể không thừa nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458512/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.