Tư Trầm rời khỏi trò chơi, vô cùng lo lắng ném mũ trò chơi xuống, dường như trên đó có vi-rút đáng sợ gì đó.
Tim Tư Trầm đập cực nhanh.
Hắn cảm thấy mình sắp thở không nổi.
Mắt hung hăng gắt gao trừng mũ trò chơi, mái tóc không đều dán vào đôi má hắn, mồ hôi căng thẳng rơi xuống cằm.
Tư Trầm đột nhiên vươn tay ra chống mặt bàn.
Trong phòng hoa vắng vẻ chỉ có tiếng hít thở hơi gấp của hắn, giống như người sắp cận kề cái chết, mỗi một giây phút là sự vật lộn đấu tranh trong tư tưởng.
Không biết qua bao lâu, Tư Trầm từ từ trượt ngồi trên đất, sau lưng chống vào bàn làm việc.
Sau lưng hắn đã sớm ướt đẫm, lúc này dán chặt ở trên người nên phát lạnh từng đợt.
Tư Trầm lại giống như không cảm thấy, đôi mắt đen nhánh nhìn hoa linh lan đang nở bên cạnh.
Trước mắt bỗng dưng hiện lên khuôn mặt tươi cười đó.
Nụ cười của cô vẫn nhàn nhạt như vậy, chợt phảng phất cũng không nhìn ra cái gì khác biệt.
Chỉ biết là cô đang cười.
Nhưng mà...
Vừa rồi.
Dường như hắn thấy được một chút gì đó khác biệt.
Tư Trầm không hình dung ra về tình tiết đó nhưng tim hắn đập rất nhanh, rất muốn... đến gần một chút nữa.
Ngón tay cái của Tư Trầm chống khóe môi, ma sát nhẹ nhàng hai cái.
Sớm biết...
Cũng không cần mũ trò chơi vừa nghiên cứu ra.
Cảm xúc chân thật một trăm phần trăm.
Hắn cũng cảm thấy mình ngửi thấy được hương thơm trên người cô.
"Bịch!"
Lúc trợ lý Giáp tiến vào đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458501/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.