Trong hoang dã có một bóng người chạy nhanh về phía trước.
Bóng người kia thấp thoáng, sau đó cả người đều thụp xuống.
Minh Thù ôm lấy trái tim đang đập không bình thường, chân mày khẽ nhăn lại, nàng cảm thấy mình sắp sửa thoát khỏi cơ thể này rồi.
Giống hệt lần trước lúc rời đi.
Không phải vì thời gian trôi qua nhanh quá, cơ thể này cũng sắp toi rồi chứ?
[Xin… Xin chờ một chút… Có… Tôi… Nhìn… Xẹt xẹt xẹt…]
Âm thanh của Hài Hòa Hiệu bị gián đoạn, đây là lần đầu tiên Minh Thù gặp phải.
Dường như nó nói cái gì đó rất nhanh, nhưng Minh Thù không có cách nào nghe rõ.
“Đây không phải là Thanh La muội muội sao.”
Giọng nói của Khương Linh đột ngột vang lên.
Minh Thù ngẩng đầu nhìn lại, Khương Linh một thân áo trắng đứng cùng một chỗ với thiếu bảo chủ.
“Thanh La muội muội sao vậy?” Lại để cho nàng ta gặp nữ nhân này ở đây, có vẻ nàng bị thương, trời cao cũng giúp nàng ta báo thù.
Thân thể có chút không thể không chế được, Minh Thù chỉ có thể nhìn Khương Linh tiến lại.
Khương Linh quay lưng về phía thiếu bảo chủ, trên mặt nàng ta phơi bày hận ý và oán độc.
“Thanh La, ngươi cấu kết với Ma giáo, giết nhiều người như vậy, hôm nay ta phải báo thù cho những vong hồn đã chết này.”
Đầu Minh Thù kêu ong ong, giọng nói của Khương Linh vẫn không ngừng vang lên, nàng nghe mà phiền chết được.
Đoàng!
Đoàng đoàng!
Tay rút kiếm của Khương Linh cứng đờ.
Nàng ta không thể tin được nhìn về phía Minh Thù,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458480/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.