Khiến ngươi vui?
Ta đây là người để cho ngươi vui ư!
Minh Thù đưa tay lên ném mấy tấm qua đây.
Mí mắt của Lạc Yến rung lên rồi nhanh chóng lùi lại.
Nam nhân đứng bên cạnh hắn, không tránh ra kịp đã bị trúng bom.
Đồ chơi này dường như sẽ không gây nên sát thương quá lớn, thế nhưng phá hủy hình tượng của một người nào đó hoàn toàn không thành vấn đề.
“Còn nữa à!” Lạc Yến thấy Minh Thù còn tiếp tục ném đã buột miệng nói ra.
Hắn giơ tay phất cái roi dài, bắn trúng vào đồ vật giữa không trung gây nên một tiếng nổ “bùm”.
Sau mấy tiếng nổ liên tục, Lạc Yến nhìn về phía cửa lớn phủ minh chủ, muốn nói nàng ta còn cách gì, nhưng mà...
Hắn thấy cửa lớn của phủ minh chủ chầm chậm khép lại.
Lạc Yến: “???”
Thiếu nữ đứng ở trong phủ minh chủ, nhìn hắn rồi cười khanh khách nói: “Đói bụng rồi, chờ ta ăn xong bữa tối rồi đánh tiếp, chờ nhé!”
Lạc Yến: “???”
Đợi ư? Ngươi là hoàng đế ư!
Ăn tối cái gì!
Bây giờ là thời gian ăn tối à?
Có chút nhận thức được mối nguy không chứ!
Mắt Lạc Yến sâu hơn, đầu ngón chân đạp nhẹ trên mặt đất, thân thể bay lên, roi dài từ trong tay áo bay thẳng về hướng cửa lớn màu đỏ.
Người ở bên trong vẫn ung dung nhìn, không hề có chút lo lắng nào.
Lạc Yến trong lòng căng thẳng có một dự cảm không tốt, muốn rút roi da về nhưng không kịp nữa.
“Pằng!” Roi da đánh vào cửa.
Một giây sau, Lạc Yến chỉ cảm thấy có một luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458478/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.