"Chờ đã, những lời nói này... Ta xem ra nàng đã bị những người của Ma giáo tẩy não rồi."
"Mau nói cho chúng ta biết Ma giáo trốn ở đâu, nếu không... đừng trách chúng ta không nể mặt!"
Đoàn người lần nữa ồn ào náo động đứng lên.
Thân thể Minh Thù cực kỳ buông lỏng dựa vào ghế, hai tay đặt ở trên thành ghế, đây là một tư thế không hề phòng bị.
Tình huống như vậy hoặc là không nhận thấy được nguy hiểm, hoặc là không thèm để nguy hiểm vào trong mắt.
Hiển nhiên Minh Thù thuộc kiểu người phía sau.
"Ma đầu ở đâu!"
"Mau giao bọn chúng ra đây!"
"Giao ra đây!"
Minh Thù quay đầu hỏi người phía sau: "Gần đây có chỗ nào có thể giấu người không?"
Người kia đang bị sự việc trước mặt làm cho hoảng sợ, nghe câu hỏi của Minh Thù, hắn lấy lại tinh thần: "Song Phong sơn có thể giấu người, ở vùng ngoại ô còn có một ngôi miếu đổ nát, hẳn là... cũng có thể."
Minh Thù thuật lại lời hắn một lượt.
Giang hồ hào kiệt: "..."
Coi bọn họ là khỉ để trêu đùa sao!
Biểu cảm của Minh Thù như muốn viết – trẫm chính là đang đùa giỡn với các ngươi, có giỏi thì đánh ta đi.
"Nếu không để ta giúp các ngươi hỏi thử xem còn nơi nào có thể giấu người không, tuy phủ minh chủ không nhiều người lắm, nhưng những người thích nghe ngóng cũng không ít."
"Thanh La!" Ở dưới có người tức giận đến giơ chân.
"Ồ." Minh Thù ngây thơ đáp một tiếng.
"..."
Cái này giống như đấm vào chăn bông, người ở đây có tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458474/chuong-978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.