Tứ Cảnh sơn.
Sở dĩ ngọn núi này có tên như vậy là vì đứng ở trên núi có thể ngắm được quang cảnh bốn mùa.
Đương nhiên là vẫn không thể ngắm nhìn hết được.
Nhiều mùa vẫn không thể ngắm rõ ràng được.
Thế nhưng số lượng du khách đến nơi đây chưa bao giờ giảm.
Trên Tứ Cảnh sơn có một trang viên, bình thường rất ít khi mở cửa nhưng lần này có người đến nhận thầu.
Cố Tri và Minh Thù cùng ngồi cáp treo lên đó.
Hà Nhân Niệm ôm một người đẹp xa lạ đứng chờ ở bên ngoài trạm cáp treo.
"Tôi đang thắc mắc vì sao đột nhiên cậu lại thay đổi quyết định, thì ra là muốn mang cố vấn Thiên tới."
Nói xong, gã nháy mắt với Minh Thù: "Quả nhiên tiếng nói của cố vấn Thiên vẫn có trọng lượng hơn, cái tên này từ lúc tốt nghiệp đến giờ đều không tham gia bất cứ hoạt động nào."
Hèn gì không thấy Cố Tri xuất hiện theo như kịch bản, thì ra là hắn không tham gia.
Nhưng tính cách của Cố Tri cũng vốn dĩ là vậy mà.
"Chắc là do tôi đẹp quá."
Giọng nói của Minh Thù tràn ngập ý cười: "Đội trưởng Cố của các anh vẫn thường hay ao ước có khuôn mặt đẹp giống như tôi."
Cố Tri: "..."
Lão tử không thèm đẹp giống như cô! Chỉ có con cái mới cần thừa hưởng nét đẹp đó của cô.
"Ha ha."
Hà Nhân Niệm huých tay Cố Tri: "Lần này cậu vấp phải đá thật rồi sao?"
Cố Tri đẩy Hà Nhân Niệm ra: "Sao lắm lời thế?"
Trong lúc bọn họ tán gẫu, có hai chiếc cáp treo nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458444/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.