Hôm đó Hàn Thiến sau khi trở về, tỉnh táo lại liền tố cáo với ông Hàn.
Bây giờ Hàn Ứng chẳng những phải nằm viện hơn nữa còn rất thảm.
"Cô và anh cô, đúng là anh em ruột sao?"
"Cô xem tôi và anh ta lớn lên trông giống nhau sao?" Hàn Thiến chỉ vào mặt của mình.
Minh Thù nghĩ lại gương mặt của Hàn Ứng, đúng thật có khác biệt rất lớn so với Hàn Thiến, hai anh em ruột trên khuôn mặt kiểu gì cũng có nét giống nhau.
"Hàn Ứng là con của em trai cha tôi, vì sau khi mẹ tôi sinh ra tôi không thể sinh con được nữa cho nên Hàn Ứng được mang về nhà tôi."
Người của thập kỷ này đều cảm thấy đồ vật trong nhà mình, không thể để rơi vào trong tay người ngoài.
Hàn Ứng mặc dù không phải là con ruột, tốt xấu gì cũng vẫn là họ Hàn.
"Cha của cô..." Bên ngoài không phải có rất nhiều con riêng sao?
Hàn Thiến biết Minh Thù muốn nói gì, cô có vẻ rất bình tĩnh dường như sớm đã thành thói quen.
"Cha tôi đời này không có con trai, phía ngoài... tất cả đều là con gái." Báo ứng! Đây chính là báo ứng.
"Hàn Ứng dã tâm không nhỏ, khiến cho tôi chán ghét hắn." Hàn Thiến không che giấu chút nào đối với việc không thích Hàn Ứng: "Lần này còn phải cám ơn cô, tôi lúc đầu còn dự định cùng hắn cạnh tranh công bằng, không ngờ hắn lại ba lần bảy lượt hại tôi."
"Không nói việc này nữa, dù sao hắn sẽ phải nằm yên một thời gian." Hàn Thiến phất tay một cái, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458410/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.