Chạy cự ly dài một ngàn năm trăm mét, Lê Mộng không giành được giải, sau khi cô trọng sinh trở về chỉ muốn bản thân được sống tốt hơn, căn bản chưa từng nghĩ đến gia tăng sức mạnh của bản thân.
Đây chính là điểm khác biệt của nữ chính và nữ chính giả.
Cách nghĩ của nữ chính đều là làm thế nào để mình trở nên mạnh mẽ hơn, mà không phải dựa vào người khác.
Hàn Ứng bị Minh Thù đánh không những không im lặng mà còn rất vênh váo.
Không có việc gì thì lấy Lê Mộng làm lý do, chạy tới trường học quấy rầy Minh Thù.
[Nhiệm vụ nhánh: Thu hoạch giá trị thù hận của Hàn Ứng.]
Hài Hòa Hiệu hình như nhịn không được đưa nhiệm vụ cho Minh Thù.
Làm như vậy sẽ chết người đó, không kéo được giá trị thù hận thực sự phải xin lỗi khán giả.
Nhưng hiển nhiên giá trị thù hận của Hàn Ứng không tốt như vậy rồi, sau đó một khoảng thời gian Minh Thù đều không tìm được cơ hội đánh hắn, chạy quá nhanh.
"Giản Hề, có rảnh không?"
Lê Mộng đứng trước mặt Minh Thù, giữa hai lông mày vẫn giữ được bình tĩnh.
"Mời tôi đi ăn sao?"
"…" Ai muốn mời cô đi ăn!
Lê Mộng suýt chút nữa nhịn không được mắt trợn trắng.
Cô ngày càng phát hiện cô gái này không biết xấu hổ.
Hơn nữa...
Thay đổi lớn như vậy...
Thế nào cũng thấy rất kỳ quái.
"Hôm nay sau khi tan học, gặp nhau ở đây, tôi có lời muốn nói với cậu." Lê Mộng phóng tờ giấy xếp xong tới trước mặt Minh Thù: "Cậu không đến sẽ hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458405/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.