Ngải Nặc chẳng những bị đánh mà còn bị lục soát người, nút không gian cũng không tha.
Cô thực sự chưa lấy ra đồ gì từ phía dưới cả.
Phía dưới là một cung điện dưới lòng đất thế nhưng trống không chẳng có gì cả.
Nhưng mà dựa theo cách nói của người đàn ông lôi thôi thì nơi đây chắc là tồn tại một số thứ.
"Có lẽ là đồ đạc bị người khác lấy mất rồi, năng lượng còn sót lại." Cuối cùng Lạp Tháp Nam tổng kết.
Chỉ có cách nói này có thể giải thích.
"Các người buông ta ra!" Ngải Nặc bị trói gô ném xuống đất, bên cạnh là Lộ Gia có cùng đãi ngộ: "Đây là tinh vực Hoa Hạ, các người tự mình chạy đến nơi này là vi phạm tinh hệ pháp!"
Nói đến phần sau thì Ngải Nặc đã mở miệng uy hiếp.
"Tôi sợ quá à." Minh Thù khoa trương lùi lại phía sau một bước: "Ngược lại tôi thả cô, chắc chắn cô cũng sẽ đi tố cáo, vậy tại sao tôi phải thả cô cho nên cô ở đây cùng vị Lộ Gia tiên sinh này nhìn ngân hà vũ trụ, trò chuyện về lý tưởng đời người đi."
Giọng điệu cười chúm chím lộ ra sự khôi hài nhàn nhạt khiến người ta nghe xong chỉ nổi lửa.
"Tây Dạng!"
"Này."
Lời độc của Ngải Nặc đến khóe miệng bị tiếng trả lời giòn giã đó của Minh Thù chặn lại chỉ trong chớp mắt, ngay cả bản thân cô muốn nói gì cũng không nhớ rõ.
Minh Thù dẫn người thong thả rời đi bỏ lại hai người bị trói trong rừng.
...
Minh Thù trở lại chiến hạm liền nhận được tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458336/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.