"Vực... Vực chủ tìm tôi?"
Dường như hắn không có phạm lỗi gì... phạm sai lầm cũng là Quyển Mao kia.
“Cái khoang lạnh kia...”
"Không biết, vực chủ, tôi không biết cái khoang lạnh kia, là hắn đòi phải cầm trở về." Chỉ nửa phút mà Tiểu Trục đã bán Quyển Mao đi.
Sao... Sao chết hay không chết cũng do mình chịu vậy?
Dù sao hắn cũng không gánh nổi họa này.
"Người đâu?"
Tiểu Trục vò vò đầu: "Phòng thí nghiệm. Hắn không ra chúng ta cũng không thể vào.”
Quyển Mao đã ở phòng thí nghiệm mấy ngày, tinh thần của người nhặt về cũng khá hơn một chút, nhưng vẫn không thể nói chuyện.
Cả ngày im lặng ở trong phòng, không phải thơ thẫn thì là ngủ.
Nhưng dựa theo tình hình kiểm tra từng ngày, tốc độ hồi phục của người này nhanh đến kinh hồn.
Lúc đầu chẩn đoán tinh thần của hắn không qua cấp B, cấp độ này cũng khá bình thường, nhưng chỉ qua mấy ngày ngắn ngủi, tinh thần đã đạt được A+.
Ngay cả Tiểu Trục cũng nói, hắn chưa thấy qua tình huống như vậy bao giờ.
Dù là ai đi chăng nửa thì tinh thần cũng đều cố định, trừ phi có những thời cơ không bình thường, nếu không cả đời này tinh thần cũng sẽ không thay đổi.
Càng chưa nói giống như lúc này đây, không ngừng tăng trưởng.
"Người này rất có giá trị nghiên cứu." Tiểu Trục chọc vào khuôn mặt nhỏ của hắn, gương mặt chăm chú: "Vực chủ, tôi có thể thu hồi hắn không đưa cho cô không?"
Minh Thù nhướng mày: "Nằm mơ đi."
"Haiz." Tiểu Trục ghé vào bề mặt thủy tinh, nhìn người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458325/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.