"Ầm ầm..."
Cao ốc ba mươi tám tầng ầm ầm sụp đổ.
Bụi bay mù mịt trong không trung, giữa không trung có mấy người bản lĩnh cao cường nhảy ra, vài cái nhún người đã đi đến chỗ an toàn.
"Lại gặp mặt rồi."
Nguyên Dã ngẩng đầu.
Chỉ thấy cách mấy bước, có một cô gái đang giữ mũi tên lửa, cười nhìn hắn.
Nguyên Dã phủi bụi trên người, từ từ đứng lên: "Cô làm?"
"Đúng vậy." Đi vào bên trong đánh phó bản không thú vị lắm, chúng ta làm từ bên ngoài.
"Có phải đã phá hư chuyện tốt của cậu hay không? Vậy thì xin lỗi nhé." Câu xin lỗi này không hề có thành ý.
Có tức hay không!!
Hỏi ngươi có tức hay không!
Đáng tiếc Nguyên Dã chỉ là không nhịn được nhíu mày lại, không có dấu hiệu tức giận: “Cô biết cô thả cái gì không?”
Minh Thù nheo mắt.
Ý Nguyên Dã là kêu cô xem phía dưới.
Lúc này bọn họ đang trên mái nhà, phía trước công ty y dược bị sụp đổ.
Trong đống hoang tàn ấy, có bóng người màu đen chui ra ngoài.
Người nào người nấy gầy như que tăm, nhưng vẫn còn hình người, trên sống lưng có gai ngược, tay chân phảng phất bị kéo dài gấp đôi.
Chỉ chớp mắt một cái, đống hoang tàn ấy đã đứng thẳng dậy.
"Cái này là cái gì?"
"Không biết bên trong có cái gì, mà cô dám cho nổ, ngu ngốc." Nguyên Dã không nhịn được châm chọc nói.
Minh Thù thở dài: "Xấu như vậy, hạ thấp giá trị dung nhan của giới zombie."
“...”
Bầy quái vật đã bắt đầu hành động, đầu tiên là chạy ra nơi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458299/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.