Minh Thù ngồi xổm trên nóc xe nhìn Hao Tử thả Lý Kiếm Nhân bị thương ở trên ghế sô pha, Hoàng Chinh đứng ở một bên cầm súng toàn thân cảnh giác.
Chiếc sô pha đang ở trên đường, hơn nữa còn ở chính giữa.
Cũng không biết zombie từ đâu mang đến.
Lại ở trên đường cái như vậy... dù là trước mạt thế hay là sau mạt thế, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Ngươi là zombie tốt.” Hao Tử lau mồ hôi lạnh, phát cho Minh Thù một tấm thẻ zombie tốt.
Đám zombie vừa rồi nếu không phải là cô làm cho sợ hãi, bây giờ khả năng bọn họ đều đã thành bữa ăn trong bụng zombie rồi.
Tuy là một chút lương thực cuối cùng bọn họ mang theo trên người đã giao nộp lên.
Minh Thù cười một cái: “Zombie của tôi rất đói.”
Hao Tử run run liếc về đám zombie đứng ở phía sau cô.
Tất cả zombie đều nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
Ánh mắt như nhìn thức ăn.
Mẹ ơi!
Bọn họ thế mà lại tiếp xúc hài hòa với zombie ở khoảng cách gần như vậy.
“Hắn bị cắn rồi sao?” Minh Thù nhìn Lý Kiếm Nhân trên ghế sô pha hỏi.
Hao Tử lau mồ hôi lạnh: “Ừm...”
“Bị cắn sẽ biến thành zombie, chi bằng đưa cho zombie của tôi làm bữa ăn tối.”
“Grừ!” Zombie dường như nghe hiểu, hào hứng gầm lên.
Hao Tử: “...”
Hoàng Chinh: “...”
Bọn họ đây là từ hang sói nhảy đến hang hổ mà!
Minh Thù mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp: “Chỉ đùa một chút, căng thẳng như vậy làm cái gì.”
Hao Tử: “...”
Hoàng Chinh: “...”
Một zombie
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458283/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.