Từ lúc Cơ Tầm hôn mê đến bây giờ đã qua ba ngày.
Trong vòng ba ngày, hắn không tỉnh dậy một lần nào.
Dật An Vương đều chê toàn bộ đại phu và ngự y tại kinh thành là lang băm.
Ngay cả Vĩnh Ngạn đạo trưởng đến xem cũng lắc đầu.
Trước đây ông từng nói Cơ Tầm và Minh Thù sẽ không sao, sao bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy?
Vĩnh Ngạn đạo trưởng cũng nghĩ không ra, thân thể lúc đó của thế tử chắc là không có vấn đề.
Huống hồ còn có thế tử phi bên hắn.
Minh Thù ngồi bên giường, nàng cúi đầu, thần sắc trên mặt hoàn toàn bị che khuất.
"Thế tử phi."
Minh Thù ngẩng đầu nhìn người đang đi tới, ánh mắt bình lặng.
Dật An Vương dường như già đi mười tuổi, vẻ mặt mệt mỏi nói: "Trở về nghỉ ngơi đi, ta trông coi nó một lúc."
"Không cần, con ở cùng hắn!" Minh Thù nhẹ nhàng nói:
"Nếu như hắn tỉnh, không nhìn thấy con lại khóc rất phiền phức."
Dật An Vương nhìn người nằm trên giường, mở miệng nói: "Đang yên đang lành... sao lại..."
Lời nói phía sau như bị ai đó bóp nghẹn, làm sao cũng không nói ra được.
Tiếng thở dài vang lên.
Dật An Vương tìm một chỗ ngồi xuống, hai người yên lặng không một tiếng động nhìn người trên giường.
Dật An Vương rốt cuộc cũng già rồi, sau nửa đêm liền rời đi.
Minh Thù chống cằm đánh giá người trên giường, hắn giống như đang ngủ.
Nàng vươn tay miêu tả đường nét trên khuôn mặt hắn.
Người phía dưới tay mang theo độ ấm truyền tới ngón tay nàng, chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458279/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.