Tô Nam Phong thở hổn hển chạy vào quán cà phê, hắn nhìn một lượt cả phòng khách nhưng phòng khách không có ai, hắn hỏi phục vụ chạy lên gian phòng trên lầu tìm.
Trong chớp mắt đẩy cửa ra, Tô Nam Phong cảm giác mình đã giẫm xuống mặt đất.
Dư Tiểu Hàn ngồi bên trong, hai tay nâng lên một ly cà phê, cúi thấp đầu hoàn toàn không thấy rõ sắc mặt.
Minh Thù dựa vào ghế đang nhìn ngón tay của cô, thấy hắn đi vào lắc lắc ngón tay: "Tô Nam Phong, tai nạn lao động đây, bồi thường đồ ăn vặt đi."
Tô Nam Phong đứng cách xa, căn bản không nhìn thấy vết thương trên tay Minh Thù.
Nhưng hắn vẫn gật đầu.
"Được, tôi đi đây." Minh Thù đứng dậy: "Hôm nay cậu may mắn gặp được tôi có khả năng đánh đấm, lần sau cũng không biết người nào có thể cứu cậu nữa."
Câu nói sau đó là dành cho Dư Tiểu Hàn.
Dư tiểu hàn đột nhiên nắm lấy tay Minh Thù: "Cám ơn... Giang Kiều, cám ơn cô."
"Nể phần đồ ăn vặt Tô Nam Phong mua cho tôi, không cần khách sáo."
Dư Tiểu Hàn nhìn Tô Nam Phong bên kia, giống như hơi giật mình, rũ xuống ánh mắt.
Minh Thù đi ra ngoài, Tô Nam Phong tiễn cô ra cửa: "Hôm nào cám ơn cô."
"Việc này có thể rất phiền phức." Minh Thù nói: "Những người đó rất giống lưu manh ngoài đường."
"Cô... sẽ liên lụy đến cô đó?"
Minh Thù bĩu môi: "Lo lắng cho tôi, không bằng lo cho Dư Tiểu Hàn, tôi nghe nói tất cả thông báo hiện tại về cô ấy đều bị ngừng lại."
-
Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458242/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.