Nửa giờ sau.
Phía sau lưng Ngụy Tự ướt sũng mồ hôi lạnh, gió lạnh thổi tới lạnh đến tận xương tủy.
Chu đạo diễn đang kiểm tra từng bức ảnh bên trong máy ảnh của cô chụp, đáng tiếc vẻ mặt của Chu đạo diễn rất thất vọng, không có một tấm ảnh nào so được với mấy tấm ảnh của Kỷ Cẩm trước đó, thậm chí có thể nói là sai lệch rất nhiều.
"Chú Chu, xin lỗi, cháu hồi hộp quá." Ngụy Tự tìm cho mình một lý do.
"Vừa rồi chụp Kỷ Cẩm không phải phát huy rất tốt sao?" Chu Đạo thở dài, ngại là con gái của bạn, hắn cũng không tiện trách mắng.
Người trẻ tuổi trình độ vốn là không ổn định.
Dư Tiểu Hàn mặc trang phục cổ trang nửa ngày, kết quả cho biết là không thể dùng, cô cũng chỉ cười ôn hòa, đi theo trợ lý bên cạnh nghỉ ngơi.
Chu đạo diễn đang muốn trả lại máy ảnh cho Ngụy Tự lại bị người khác chặn lại, người kia giật nhẹ một cái, máy ảnh đã nằm trong tay mình.
"Chị Giang Kiều..." Ngụy Tự giật mình, muốn cướp máy ảnh về.
Minh Thù lùi lại phía sau tránh khỏi tay Ngụy Tự, nhanh chóng lật qua một lần: "Ngụy Tự, kỹ thuật của cô chênh lệch khá lớn."
Trái tim Ngụy Tự đập loạn cả lên: "Tôi... tôi có lẽ không phát huy tốt được, chị Giang Kiều, trả máy ảnh lại cho tôi đi."
"Đây là đúng là vấn đề không phát huy tốt sao?" Minh Thù cười, mang máy ảnh trả lại cho Ngụy Tự, lúc đi ngang qua cô nhẹ giọng nói một câu: "Đây hoàn toàn là hai phong cách!"
Ngụy Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458233/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.