Xe dừng lại trước mặt bọn họ, một nam một nữ từ trên xe bước xuống, nữ ăn mặc thời thượng, xách túi LV bản giới hạn. Son môi đỏ thẫm, mang kính mát lớn như nữ doanh nhân thành đạt.
Nam mặc âu phục giày da, cũng được xem là đẹp trai.
Từ cách ăn mặc của hai người chỉ có dùng hai chữ để hình dung, có tiền.
"Như Như, túi của cô thật đẹp." Cô gái đeo nón che nắng chạy nhanh tới, sờ túi xách của cô, gương mặt ngưỡng mộ: "Là bản giới hạn sao? Chắc chắn rất đắt, sờ lên là thấy khác liền."
"Tàm tạm, cũng không đắt, ông xã tặng cho tôi." Giọng nói Hà Như mềm mại dễ nghe, trong giọng nói ẩn giấu sự khoe khoang.
Giữa đám đông, cô gái Hà Như này như một đóa mai trong sương tuyết.
Cô gái mang nón che nắng liếc mắt nhìn người đàn ông đối diện, cười chào hỏi: "Triệu thiếu gia, không ngờ anh cưới được Như Như nhà chúng tôi, diễm phúc không tệ đâu."
Người đàn ông được gọi là Triệu thiếu gia vừa đi tới ôm lấy Như Như: "Cũng vì Như Như tạo cơ hội nên tôi mới cưới được cô ấy..."
"Ha ha..."
"Triệu thiếu gia kế thừa gia nghiệp, bây giờ là triệu phú đó."
"Như Như thật là có phúc..."
Bạn học đều vây quanh Hà Như và Triệu thiếu gia nịnh bợ, Minh Thù ngồi ăn ở chỗ để hành lý, ăn rất nghiêm túc, căn bản không để ý đến bọn họ.
"Được rồi, chúng ta đi vào trước đi." Ôn chuyện cũ cũng tàm tạm, Tiết Hàng bắt đầu sắp xếp cho mọi người.
"Như như, tôi với cô ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458227/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.