Cửa hàng 24h.
Người bán hàng đang dọn dẹp bàn, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, người bán hàng theo bản năng quay đầu: "Hoan nghênh quý..."
Chữ khách nghẹn lại trong cổ họng.
Đi vào là một cô gái.
Nhưng...
Trên áo quần cô gái đều là máu, máu dầm dề.
Nhưng cô gái lúc này không hiện vẻ chật vật, không phải kiểu bị đuổi giết chạy như người bị hại.
Càng giống như một hung thủ vừa mới giết người xong.
Người bán hàng như là bị hù dọa, bắt đầu lui về phía sau.
"Cho gọi món ăn." Nữ sinh gọi người gần nhất, sau khi ngồi xuống thấy người bán hàng đứng tại chỗ, kêu một tiếng.
Người bán hàng liếc mắt nhìn hướng phòng bếp, cửa phòng bếp đã đóng, đều nhìn không thấy gì cả.
Người bán hàng nhìn về phía người có máu dầm dề, trống ngực đập mạnh.
Cô ta không phải là hung thủ giết người chứ?
Có nên báo cảnh sát không...
Hay là không nên chọc giận cô trước, lỡ như là người điên, giết cô luôn thì làm sao bây giờ?
Người bán hàng hít thở sâu một hơi, từ từ đi tới, hai chân đều đang run rẩy.
"Cô sợ cái gì?" Minh Thù không hiểu nhìn người bán hàng đang khúm núm run rẩy, không phải là gọi một bữa ăn thôi sao? Cứ như muốn ăn thịt cô ta không bằng ấy?
Trẫm không ăn thịt người!
Ánh mắt Minh Thù quét lên màu đỏ trên áo quần mình, lập tức khóe miệng giật một cái: "Đây là sơn, không phải máu."
Sơn... sơn sao?
Người bán hàng đứng gần, quả nhiên ngửi được mùi sơn, quả thực không phải mùi máu tươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458215/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.