"Không có đạo lý gì cả! Con gái đáng thương của ta, hu hu, mọi người mau xem này..."
Minh Thù mới sáng sớm đã bị tiếng khóc than ồn ào đánh thức.
Nàng đứng dậy đi ra ngoài, tiện tay nhận bánh bao từ A Hỷ, chậm rãi bước ra ngoài phủ.
Trình Quy đứng ở trên bậc thang, thị vệ xếp thành một hàng đứng chặn ở trước cửa.
Mà ở trước cửa đại môn, mẹ Lý Thân dẫn theo Lý Hoa, gào vang động trời.
Trên đường đã có mọi người vây quanh, chỉ trỏ về phía mẹ Lý Thân và Lý Hoa.
Sắc mặt Lý Hoa tái nhợt nằm trên băng ca, cánh tay bị băng vải cố định, nhìn qua có vẻ đã bị gãy.
Minh Thù nheo mắt, bước mấy bước đi ra cửa chính đứng ở bên cạnh Trình Quy.
Trình Quy thấy nàng đi ra: "Ầm ĩ đến nàng sao?"
Minh Thù cắn một miếng bánh bao, hàm hồ hỏi một tiếng: "Mới sáng sớm mà làm gì vậy?"
"Mẹ, chính là nàng ta, là nàng ta..." Giọng nói Lý Hoa vô cùng thê lương: "Chính nàng ta đã làm gãy cánh tay con, mẹ, con đau quá."
"Được rồi, đừng tưởng rằng ngươi là quận chúa ta sẽ sợ ngươi, ngươi khiến con gái ta trở thành thế này, phải cho ta lời giải thích, nếu không... Ta không để yên cho ngươi."
Trình Quy hơi kinh ngạc, hắn cho rằng hai người kia vô cớ tới gây sự, tại sao lại dính líu tới nàng vậy.
Một lát sau thì khuôn mặt hắn tràn đầy sự vui vẻ.
Nàng sẽ không vô duyên vô cớ nhằm vào người khác, nhất định là xả giận cho hắn.
Còn nói không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458174/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.