"Khinh Khinh người vừa rồi ngươi nói là ai vậy? Ta trước đây chỉ thấy... trong phim có cảnh tượng như thế, lúc đó làm ta sợ muốn chết, ta nghĩ rằng mình sắp chết rồi, hắn "bụp" hai phát đã đánh hết bọn họ, thật là lợi hại!"
Tần Linh thấy Minh Thù không có phản ứng gì, nàng dừng một chút: "Khinh Khinh, có vẻ ngươi cũng rất lợi hại, ngươi học qua võ công sao?"
Trước đây đầu óc nàng khá mơ màng, bây giờ ngẫm lại người lúc đó vừa xông ra đã bị ngã, chắc chắn là do nàng ấy làm.
"Đánh người không thành vấn đề."
Tần Linh chớp mắt: "Vậy ngươi biết bay không?"
Minh Thù "phụt" một tiếng: "Ta đâu phải là chim."
Tần Linh tiếp tục chớp mắt, rất tò mò: "Không phải có khinh công sao? Người lúc trước có thể bay, ta cảm thấy hắn rất lợi hại."
Minh Thù cười đùa: "Ngươi muốn trở về thử thì ta đưa ngươi đi."
Tần Linh nhanh chóng lắc đầu: "Đừng đừng đừng, ta thiếu chút nữa bị hù chết, lớn như vậy mà còn không có trải qua chuyện như thế, thật là đáng sợ."
Lúc này Tần Linh mới được thử cảm giác sống thời cổ đại.
Không có hệ thống pháp luật chặt chẽ, kẻ nào chạy trốn trong ngày giết người thì nha môn sẽ xem người đó là thủ phạm, nhưng chưa chắc có thể bắt được.
Thật muốn về nhà.
Nghĩ tới đây Tần Linh có chút buồn bã.
Nhất thời cả hai không biết nói gì cả.
"Liễu tiểu thư, Tần cô nương, ta tiễn hai người đi một đoạn?" Một cỗ xe ngựa khiêm tốn lộng lẫy dừng lại bên cạnh bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458167/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.