"Được rồi, đừng khóc nữa." Liễu phụ phiền não phất tay.
"Cha, cha phải nghĩ cách giúp con." Liễu Tâm Duyệt ôm lấy cánh tay Liễu phụ.
Liễu phụ thở dài: "Lời đồn bên ngoài bây giờ đã thay đổi, chỉ cần làm cho người bên ngoài tin là đồ nghiệt chủng kia, con sẽ không sao nữa."
"Nhưng mà..."
"Nhưng cái gì, lẽ nào con muốn gánh trên lưng cái danh xấu này sao?" Ông Liễu sầm mặt quát lớn.
"Đồ nghiệt chủng kia lúc đầu cũng không phải của Liễu gia ta."
Trong lòng Liễu Tâm Duyệt đương nhiên rất vui, nhưng vì để cho Liễu phụ hoàn toàn làm theo ý nghĩ của nàng, nàng không thể biểu lộ ra.
Liễu Tâm Duyệt thật lâu mới gật đầu: "Cha, cha nói xem, Khinh Khinh thay đổi lớn như vậy, có phải trước đây chỉ là muội ấy cố tình diễn cho chúng ta xem không."
Trong lòng Liễu Tâm Duyệt còn có một suy đoán không hề tốt.
Đó chính là nàng cũng giống như mình, cũng là xuyên thư tới... Hoặc là xuyên không, dù sao nàng đọc quyển sách này, nữ chính Tần Linh chính là xuyên không tới đây.
So với vế sau, nàng muốn là vế trước hơn.
Nếu quả như thật là người hiện đại xuyên không tới, vậy so với những người cổ đại khó đối phó hơn nhiều.
Nàng cũng không phải là cố ý nhằm vào Liễu Khinh, nàng chỉ muốn mình sống thật tốt ở thế giới này, danh tiết chính là tính mạng, phải có một người hi sinh.
Người phải hi sinh này không thể là nàng.
"Cha chắc chắn, mấy ngày nay con không nên đi ra ngoài, cứ ngoan ngoãn ở nhà, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458158/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.