Phó Thần không đi lên cầu thang, vòng ra bên ngoài của tòa nhà, tay không bò lên.
Tới sát biên giới sân thượng, trước hết nhìn thấy Tiểu Sửu và Đề Nha, trên mặt Tiểu Sửu đã không còn nét mặt khôi hài, chỉ có khiếp sợ và... e ngại.
Ngay cả Đề Nha bình thường lạnh như băng, đáy mắt cũng lộ ra vẻ đề phòng cảnh giác.
Phó Thần thuận theo ánh mắt của bọn họ nhìn sang, bốn chữ lớn Đế Quốc Mỹ Thực thoáng qua trước mắt, hắn nhìn cô gái huy động lá cờ.
Khác với lần gặp mặt trước, trên người cô tràn đầy hơi thở âm u mạnh mẽ.
Người cùng cô giao thủ hầu như không ai là đối thủ của cô, ở giữa lá cờ tung bay, người chơi lần lượt ngã xuống, cũng không người chơi nào bị giết, bọn họ chỉ nằm trên mặt đất kêu rên.
Phó Thần thở thật chậm, vừa rồi ánh mắt kia đối đầu hắn, không phải là ảo giác.
Hắn đột nhiên cảm giác tim của mình đập không ngừng, tim đập nhanh và đầu óc hắn tràn ngập tâm tình kỳ lạ, chi phối hắn đi tới phía Minh Thù.
Người cuối cùng ngã xuống, Phó Thần từ phía sau ôm lấy Minh Thù.
Lá cờ từ phía sau hai người hạ xuống, không khí trở nên yên tĩnh.
"Ôm tôi làm gì?" Tiếng cười vang lên, phá vỡ yên tĩnh.
"Tùy tiện chiếm tiện nghi người khác là không tốt."
Phó Thần lấy lại tinh thần, bây giờ hận không thể chặt tay của mình.
Điên rồi!
Đột nhiên xông lên ôm cô.
Hắn không muốn thừa nhận, lúc nhìn thấy dáng vẻ kia của cô, ý nghĩ đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458143/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.