"Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Liên tiếp nổ ba đường phố, việc này cũng quá dọa người, may mắn chúng ta cách khá xa, nếu không... chúng ta cũng đã bị nổ bay, không khéo bị chết oan."
Các đội viên Đế Quốc Mỹ Thực sáng sớm đứng lên trò chuyện với nhau.
"Liên tiếp nổ ba đường phố, trang bị của thành phố ba sao?"
"Không biết là hai thần tiên nào đánh lộn, cũng không nên khiến chúng ta bị vạ lây."
"Sợ cái gì, chúng ta có lão đại. Lần này thành phố hai sao có điểm kỳ lạ, nhiệm vụ đơn giản, tại sao nhiều đại lão như vậy... đều tới."
Ngân Lạc là một, Tống Diệp nhìn thấy ngày hôm qua cũng coi như là một. Tiểu Sửu này và Đề Nha không nói lời nào là hai người nữa.
Mọi người nhún vai, ai biết đám đại lão này nghĩ như thế nào.
Có lẽ là thành phố nhiều sao nhiệm vụ quá khó khăn, tâm tình bọn họ không tốt, xuống đây tàn sát tân thủ?
"Nói mới nhớ, lão đại đâu rồi?"
Lúc này mọi người mới phát hiện lão đại của bọn họ dường như không ở đây. Những ngày trước, vào thời gian này, cô đang ngồi một bên ăn lương khô.
"Tiểu Sửu, cậu thấy lão đại đâu không?" Đội viên hỏi Tiểu Sửu bên cạnh.
Tiểu Sửu dùng giọng nói ngây thơ vô tội nói: "Có thấy."
"Đi đâu vậy?"
"À, không phải là đã trở về sao." Tiểu Sửu cười hì hì chỉ ngón tay về một nơi.
Mọi người nhìn theo, đằng xa sương mù còn chưa tan, Minh Thù cầm cờ lớn, lá cờ kéo trên mặt đất phát ra âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458133/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.