Sự xuất hiện của Hoắc Đình làm cho Hạ Liên cảm thấy chỗ dựa vững chắc của mình đã tới, sống lưng thẳng tắp, không thể thua khí thế trước Minh Thù.
Cho dù cô ta là tiểu thư của Hứa gia thì làm sao chỉ cần nắm chặt Hoắc Đình, Hứa gia một ngày nào đó sẽ chỉ còn là quá khứ.
Cô nhất định sẽ là người chiến thắng cuối cùng.
"Lần trước Hoắc tổng tìm người là muốn đụng chết tôi, hay là muốn đụng tôi thành tàn phế?"
Minh Thù vừa nói chuyện đã dọa người.
Hoắc Đình hơi liếc sang cô gái ngồi bên cạnh, gương mặt xinh đẹp yêu kiều lại vô cùng tươi vui, như hoa đào nở rộ sáng rực giữa gió xuân tháng ba.
Ánh đèn trên sân khấu rực rỡ, từ trong đôi mắt đen láy của cô như sáng lên, chớp mắt ánh sáng như có thể soi sáng cả vực thẳm.
Hắn ở trên bờ vực gió thổi qua rì rào, cơ thể không chịu được bụng dưới quặn đau.
Hoắc Đình chợt hoàn hồn, đáy mắt mơ hồ sợ hãi.
Nhưng hắn nhìn kỹ lại, cô gái đối diện vẫn như cũ cười nhàn nhạt, đơn thuần vô tội giống như đứa trẻ sơ sinh.
Hắn ổn định tinh thần: "Hứa Bắc, cô đang nói cái gì?"
"Tôi nói cái gì ư, Hoắc tổng chắc chắn có thể hiểu."
Đôi mày Minh Thù nhướng lên: "Tôi không sao, có phải anh vô cùng thất vọng không?"
Hoắc Đình ôm Hạ Liên, giọng nói hạ thấp nghe không ra tâm tình: "Tôi không thất vọng."
Minh Thù dường như không nghe rõ lời của hắn, cười híp mắt nói: "Không sao, anh về sau sẽ càng thất vọng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458111/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.