Minh Thù cầm bánh bao đi ra, người trên con phố đối diện làm cho Minh Thù liếc mắt đã bắt được.
Chủ yếu là người đó có khí chất thần kinh khác với người qua đường, khiến người cô muốn quên cũng rất khó.
Lạc Xuyên dựa vào bồn hoa đối diện nhìn cô bên này, cách dòng xe cộ và đám đông Minh Thù rõ ràng nhìn thấy trên mặt hắn mang nụ cười đúng chất thần kinh.
Minh Thù mở bánh bao ra cắn hai miếng bảo thư ký chờ mình ở đây, cô nhấc chân đi về hướng đường cái đối diện.
Lạc Xuyên đứng yên, vẫn ung dung chờ Minh Thù.
Đợi Minh Thù tới gần, hắn nhếch khóe môi lên cảm thán một tiếng: "Hứa tổng thật may mắn."
Minh Thù nhấc chân giẫm lên, Lạc Xuyên phản ứng nhanh chóng dùng tốc độ quái dị nhảy đến bên cạnh.
"Con gái sử dụng bạo lực không đáng yêu chút nào."
Minh Thù mỉm cười: "Tôi sẽ cho anh biết một chút về việc con gái sử dụng bạo lực cũng rất đáng yêu."
"Vậy sao?" Lạc Xuyên khá hứng thú: "Vậy tôi còn muốn..."
"Bộp…"
Lạc Xuyên lần nữa tránh khỏi sự tấn công của Minh Thù, hắn nói tiếp lời chưa nói xong: "Mở mộng tầm mắt, hy vọng Hứa tổng không để cho tôi thất vọng."
Minh Thù dùng quả đấm đáp lại lời của hắn.
Lạc Xuyên tự tin chính mình có thể đối phó Minh Thù, thế nhưng mấy hiệp sau Lạc Xuyên cảm thấy có chút chật vật.
Hắn nghiêm túc vài phần, hai người đánh nhau ngay trên đường thu hút một số người vây xem, thậm chí có người lấy điện thoại di động ra chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458106/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.