Hành cung ở trong núi nhất định là không thể so được với hoàng cung.
Quân Tuyệt ở sát vách Minh Thù, nàng kêu Liên Tâm đi gọi Quân Tuyệt qua đây ở.
Quân Tuyệt ôm một cái gối, niềm nở chạy qua, trên người chỉ mặc một bộ y phục thật mỏng. Trong lúc đi, tà áo tung bay, không thể diễn tả hết được, thật sự hết sức mê hoặc nha.
“Bệ hạ.”
Quân Tuyệt gọi một tiếng.
Minh Thù gật đầu, ăn tô cháo nhỏ Liên Tâm mới bưng lên, mơ hồ nói một tiếng: “Ngủ dưới đất đi.”
Quân Tuyệt ngây ngốc tại chỗ: “Trên mặt đất... cứng như vậy, còn lạnh như vậy nữa.”
Minh Thù nheo mắt nhìn về phía hắn: “Vậy ngươi muốn trẫm ngủ dưới đất sao?”
Quân Tuyệt giống như hơi lung túng cầm lấy gối, một lát sau chỉ có thể rụt rè nói một tiếng: “Ta có thể ngủ chung với bệ hạ, ta bây giờ không phải là phượng quân của bệ hạ rồi sao?”
“Ngủ dưới đất.”
Quân Tuyệt: “…” Hắn ăn mặc như vậy mà nàng vẫn để mình ngủ dưới đất!
Người gì vậy chứ?
Ngủ dưới đất thì ngủ dưới đất!
Quân Tuyệt trải chăn bông trên mặt đất, thở thò khè chui vào, nhắm mắt lại bắt đầu ngủ.
Minh Thù đi qua đi lại trong phòng, âm thanh rất rõ ràng, hắn căn bản ngủ không được.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn cảm giác nàng đi tới bên cạnh mình.
“Đừng giả vờ ngủ nữa.”
Quân Tuyệt bị đạp một cái, hắn rất muốn mở mắt ra hung tợn trừng mắt liếc nàng nhưng cuối cùng sau một lúc tự an ủi bản thân, từ từ mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458071/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.