Tôn Đội không biết giải thích với Hoa Giản thế nào, có điều chưa tới ba ngày sau, Tôn Đội lại một lần nữa mang người tới vùng đất Tĩnh Sơn.
Hắn dường như cảnh giác với việc yêu xuất hiện, tiến lên vô cùng cẩn thận.
Nhưng mãi đến khi bọn họ qua sông cũng chưa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Tôn Đội cũng không dám thả lỏng cảnh giác, bảo những người bên cạnh đề cao phòng bị.
Đại Bảo vẫn không biến trở lại, lúc này đứng ở Tĩnh Sơn nhìn cánh rừng phía dưới, buồn bực nói với Minh Thù: "Đại vương, bọn họ có phải đang đào Yêu đan không?"
"Nếu không thì tới đào khoai tây sao?"
Đại Bảo: "…"
Kiểu nói chuyện này của đại vương, quen rồi, quen rồi, không sao cả.
Tôn Đội tất nhiên không đào được Yêu đan, lúc trời tối, bọn họ mới trở về.
Lúc đi ngang qua chân núi Tĩnh Sơn, họ bị Minh Thù mang theo yêu chặn lại. Cô mang ghế ra ngồi ở chính giữa, không biết từ đâu lấy hạt sen ra.
Những yêu tinh khác chia ra bốn phía, có cả bản thể, có cả hình người, đội hình vô cùng xa hoa.
"Cô…" Tôn Đội nhìn Minh Thù, sắc mặt đen xì: "Cô muốn làm gì?"
"Không cần khẩn trương, ngày hôm nay không đánh nhau." Minh Thù bỏ vào trong miệng hai hạt sen, nụ cười dịu dàng như làn gió mát thổi tới từ chân trời.
Không đánh nhau mà các ngươi lại mang nhiều tiểu yêu tinh như vậy đến chặn đường?
Minh Thù tiếp tục nói: "Ta tới là để nói cho ngươi biết Yêu đan đã được chúng ta chia nhau, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458053/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.