Hoa Giản không hề nhắc tới việc xảy ra dưới ao.
Minh Thù có hỏi một lần, hắn không trả lời, cũng không hỏi nữa, ở phòng làm việc của hắn ăn đồ ăn vặt.
Lộ Cửu vào hai lần, lần thứ hai thì Hoa Giản theo Lộ Cửu ra ngoài. Đến khi trở về, trời đã tối.
Hoa Giản đẩy cửa phòng làm việc, ngẩng đầu liền thấy một cô gái nhỏ đang nằm trên ghế sofa, trong ngực cô ôm một túi đồ ăn vặt đang ngủ.
Hoa Giản hạ giọng, đi tới bên cạnh cô, đầu tiên là cúi đầu ngắm nhìn cô trong chốc lát, sau đó ôm cô vào lòng.
“Làm gì vậy?” Cô gái trong lồng ngực dường như chưa hề ngủ, thậm chí còn cầm chặt túi đồ ăn vặt trong tay.
“Đi về.” Hoa Giản không buông cô ra, thản nhiên nói một tiếng.
Minh Thù không mở miệng, dựa vào lồng ngực hắn, Hoa Giản cũng không nhìn thấy vẻ mặt của cô.
Hoa Giản ôm cô ra khỏi cửa, bên ngoài đã không còn ai, chỉ có người trực ban. Nhìn thấy Hoa Giản ôm Minh Thù đi ra, người đó cảm thấy kỳ lạ khác thường, sau đó lại xem như không nhìn thấy gì rồi cụp mắt xuống.
Lúc xuống lầu gặp phải Lộ Cửu, Lộ Cửu vô cùng kinh ngạc: “Lão đại, anh về nhà hả?”
“Ừ, chuyện ngày hôm nay mọi người tranh thủ thời gian tra ra sự việc.” Hoa Giản nhàn nhạt đáp một tiếng, cũng không phải vì ôm Minh Thù mà lộ ra vẻ gì kỳ lạ.
Lộ Cửu gật đầu: “Còn An Tri Linh thì sao?”
“Đầu tiên hãy sắp xếp công việc cho cô ấy, rồi từ từ quan sát.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458045/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.