Quý Việt An thật không hiểu nổi, đang lúc ngủ say bị ai đó gọi tới nơi này cũng không có lời nào giải thích.
Mà người gọi hắn tới, một lời cũng không nói liền ném hắn vào nhà bếp...
Quý Việt An làm một đĩa mì Ý đơn giản đặt ở trước mặt Minh Thù: “Ôn tiểu thư, cô tìm tôi tới đây không phải là để làm cho cô một bát mì chứ?”
Nửa đêm gọi hắn tới làm mì, thật quá đáng nha!
Từ sau khi Minh Thù về lần trước, bây giờ thái độ của Quý gia đối với hắn có chút thay đổi, mấy lần thăm dò, giống như muốn thông qua hắn liên lạc với cô.
Nhưng hắn làm gì có cách nào liên lạc với cô.
Ánh mắt Minh Thù lấp lánh ném một cái hộp qua: “Tiễn khách.”
Quý Việt An nhíu mày.
Hắn mở hộp ra, khóe miệng nhịn không được co quắp: “Ôn tiểu thư, sợi dây chuyền này chính là sợi tôi đã mua, cô trả lại cho tôi?”
Quả nhiên, cô đã lấy về lại...
Cuối cùng, cô muốn làm gì?
Chẳng lẽ là xem trọng mình?
Không trách Quý Việt An suy nghĩ miên man, thật ra là do cách cư xử của Minh Thù dễ khiến người ta hiểu lầm.
“Cái này vốn là của anh.”
Đúng là hắn mua, không sai, là của hắn.
Quý Việt An hít thở sâu một hơi: “Ôn tiểu thư, ý của tôi là tại sao cô cố tình muốn cầm sợi dây chuyền này về cho tôi?”
Minh Thù cầm đĩa lên bắt đầu ăn mì: “Bởi vì là của anh.”
Quý Việt An cảm thấy lời này của Minh Thù có ý khác, hắn cầm sợi dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458009/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.