Lục Mao thăm dò phía sau xe: “Đại tiểu thư, trong xe có một người… chết rồi?”
Người ở phía sau không có chút động tĩnh gì, ghế sau toàn là máu, không nhìn ra đã chết hay còn sống.
“Chưa chết đâu.” Minh Thù liếc mắt nhìn, phủi thủy tinh trên người: “Xử lý chiếc xe này đi.”
“Vậy người này thì sao?” Lục Mao hỏi.
Minh Thù đi về phía chiếc xe trước mặt: “Xử lý luôn.”
Lục Mao dặn người xử lý cả người và xe.
Nhưng đúng lúc này Minh Thù lại vòng về kéo Lục Mao ra, cúi người vào cửa sổ xe, kiểu lưu manh nắm cằm người phía sau kia, trưng mặt hắn ra.
Vào lúc này, kẻ vốn nhắm tịt mắt đột nhiên mở mắt ra, rất nhanh tay kéo Minh Thù lại, dọa Lục Mao giật cả mình: “Đại tiểu thư!”
Cặp mắt kia độc địa như chó sói hung ác mang theo sự tàn nhẫn khát máu.
Minh Thù dễ dàng phá được sự tấn công của hắn, khống chế hắn: “Anh muốn giết tôi?”
Ngực hắn phập phồng rất nhanh, ánh mắt hắn vẫn độc ác như cũ nhưng lực đã nhẹ hơn: “Cô muốn thế nào?”
Khóe môi Minh Thù cong lên, buông hắn ra rồi lấy khăn tay lau đi vết máu dính trên tay, nghiêng đầu dặn dò Lục Mao: “Dẫn về tắm rửa sạch sẽ.”
Lục Mao: “…” Dẫn về tắm rửa sạch sẽ?
Thế này là ý gì?
Lục Mao suy nghĩ một lúc không ra, bảo người đưa người phía sau ra, đưa về trước rồi nói.
Sau khi đưa về tắm rửa sạch sẽ, Lục Mao mới phát hiện người đàn ông này rất đẹp trai, cho nên đại tiểu thư để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1458004/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.