Các thiên sư vây quanh chiếc quan tài.
“Không ngờ thân thể An Ca cô nương thực sự nằm ở chỗ này. Ta còn tưởng rằng An Ca cô nương đang nói đùa."
"Thời gian An Ca cô nương chết trôi qua chưa lâu."
"Đây chính là trang phục cưới của Tây Sở quốc?"
"Hoa văn khắc trên quan tài trông rất kỳ quái...”
"Những người này bị quan tài hút đến khô máu phải không?"
Miệng các thiên sư không ngừng đưa ra đủ loại câu hỏi, bị một đám người vây xem thi thể của mình như vậy thật đúng là một trải nghiệm hấp dẫn.
Tạ Hồi cau mày, nhìn chằm chằm vào hoa văn khắc bên trong quan tài rồi rơi vào trầm tư. Lúc lâu sau hắn đột nhiên lùi lại, dọa cho các thiên sư nhảy dựng cả lên.
"Tiểu Tạ, lúc này ngươi đang biểu diễn tạp kỹ gì vậy?"
Tạ Hồi quay lại ôm lấy thanh kiếm gỗ đào của hắn rồi trầm giọng nói: "Mọi người còn nhớ không, trước đây ta từng phát cho mọi người một tấm bản đồ, trên tường có rất nhiều ký hiệu nhưng mọi người cũng không nhận ra"
"Cái đó chữ như gà bới, ta có nhớ, nhưng mà liên quan gì với cái này?"
Tạ Hồi cầm thanh kiếm chỉ thẳng vào quan tài nói: "Lá bùa kia giống y lá bùa này".
Các thiên sư kinh ngạc nhìn về nơi Tạ Hồi chỉ rồi lại nhao nhao lấy điện thoại di động ra đối chiếu.
"Đúng thật là... nhưng bùa này có tác dụng gì?"
Tạ Hồi nhìn về phía Linh Yển đang xem quan tài, thần sắc nhợt nhạt, tay thì nắm lấy Minh Thù. Minh Thù chỉ có thể cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457946/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.