Người bình thường không được thì quỷ bình thường cũng được vậy!
Giờ hắn không muốn có thực lực, hoàn toàn không muốn đứng dậy.
Lão tử muốn yên tĩnh.
“Ta muốn xem giới hạn của ngươi ngang đâu.”
Linh Yển: “...”
Đánh trả hay không đánh trả?
Linh Yển chọn tha thứ cho cô. Dù sao phản diện đều là thiểu năng trí tuệ, cần sự quan tâm của hắn, nếu không... giờ hắn cũng không lại ở chỗ này.
Một ngày nào đó, lão tử sẽ vùng lên, đừng nên xem thường người yếu đuối!
Linh Yển bị đánh đến hoài nghi nhân sinh, đợi lúc Minh Thù buông ra hắn, hắn lập tức trốn đến chỗ tối nghiến răng nghiến lợi đờ đẫn.
Minh Thù lắc lắc tóc mái ngố, mỉm cười móc điện thoại di động ra.
“Đại nhân làm gì thế?” Tiểu Hồng giờ mới dám qua đây, trong lòng còn sợ hãi, đại nhân đúng là lợi hại, ngay cả người con trai kia mà cô cũng dám đánh.
“Tố cáo.”
Tiểu Hồng nghi hoặc: “Tố cáo gì?”
Minh Thù cười: “Tuyên truyền mê tín phong kiến.”
Tiểu Hồng: “...”
Linh Yển: “...”
Bản thân cô mê tín phong kiến, không biết xấu hổ mà còn đòi đi tố cáo người khác tuyên truyền mê tín phong kiến sao?
Là ai cho cô thể diện?
Các đại lão địa phủ đấy có biết không?
Minh Thù tố cáo rất có hiệu quả, dù sao tiểu lâu la bên dưới không thể nào biết bộ phận đặc biệt trên này. Vừa nghe có người làm những việc này thì gọi một cái đã tới rồi.
Người bên trên không ngờ cảnh sát đến nhanh như vậy, cơ bản là không kịp dọn dẹp, người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457932/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.