"Chuyện đó..." Linh Yển đi rồi Tô Đồng mới yếu ớt nói:
"Nếu như hắn thật sự muốn ăn tôi, cô thật sự muốn hiến tế tôi sao?"
Ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu vào khiến cho nữ quỷ như cô dường như phát ra ánh sáng thuần khiết, cô nhướng mày cười khẽ: "Cô đoán xem."
Tô Đồng hoàn toàn không muốn đoán.
Cô không thể trêu vào con quỷ này, đột nhiên phát hiện lệ quỷ có khuôn mặt đáng ghét này lại đáng yêu hơn cả cô.
"Em gái, em đã ngủ chưa?"
Ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng của Tô Nhu.
Tô Đồng vội đáp một tiếng: "Vẫn chưa đâu chị."
Tô Nhu mở cửa đi vào, ánh mắt đảo qua phòng cô: "Vừa rồi hình như chị nghe phòng em có tiếng động, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Tô Đồng nói mình thấy ác mộng nên Tô Nhu làm bộ nói vài câu quan tâm rồi rời phòng.
Minh Thù nháy mắt Tiểu Hồng, Tiểu Hồng hiểu ngay. Hai con quỷ một trước một sau bay bên ngoài phòng Tô Đồng.
"Các cô... định làm gì?"
"Bây giờ là lúc vạn quỷ cuồng hoan, không liên quan đến cô, ngủ đi." Minh Thù nói rất dịu dàng.
Tô Đồng nuốt một ngụm nước bọt, cũng không dám hỏi vạn quỷ cuồng hoan gì đó, kéo chăn tự ru mình ngủ.
"Đại nhân, chúng tôi làm gì đây? Hù dọa cô ta hay là thế nào?" Tiểu Hồng hưng phấn hỏi Minh Thù, quỷ thích nhất là dọa người.
"Có chút sự cầu tiến được không?” Minh Thù bay về hướng Tô Nhu:
"Đánh cô ta."
"Hả?"
Đánh cô ta thì sẽ có sự cầu tiến sao?
Nhưng đại nhân nói thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457924/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.