Dọc theo đường đi coi như yên ổn, chỉ là Tạ Hồi nói hơi nhiều.
Sau khi xe đi vào thành phố Đông Hoa, Minh Thù mở cửa sổ xe ra. Gió đêm từ ngoài thổi tới xuyên qua Minh Thù, thổi vào Tạ hồi, mang theo sự lạnh lẽo của ban đêm, Tạ Hồi nhịn không được rùng mình một cái.
Vừa mới tiến vào thành phố Đông Hoa, đường đi rất hoang vắng, trừ bọn họ ra, xung quanh không thấy một chiếc xe nào.
Từ phía xa thấy có sương mù lượn lờ, dần dần sương mùa càng ngày càng dày.
Khóe miệng Minh Thù chậm rãi nhếch lên, cô đi tới đó.
Tạ Hồi dường như cũng phát hiện ra, hắn cầm kiếm gỗ đào trong tay, nhìn sương mù phía trước như phòng bị.
Cho xe tiến vào sương mù, cảnh tượng trước mặt Minh Thù bất ngờ thay đổi. Xe biến mất, Tạ Hồi cũng biến mất.
Lúc này cô đứng ở một nơi giống như thành trì cổ, kiến trúc xung quanh thấp bé, trang phục của những người xuất hiện cũng là trang phục cổ xưa. Mọi người cùng nhao nhao chạy về một hướng giống như phía trước có gì đó kỳ lạ.
Minh Thù đứng không nhúc nhích, nhìn lên hư không: "Ta cho ngươi một cơ hội tự mình đi ra."
Xung quanh không có bất kỳ thay đổi nào, những người kia vẫn còn đang chạy về phía trước.
"Được lắm."
Cô giơ tay lên vẽ một vòng tròn trong không khí, âm khí đột nhiên hội tụ về phía trong vòng tròn, cảnh tượng xung quanh nhanh chóng sụp đổ, dường như sức mạnh chống đỡ cảnh tượng này đang bị kéo đi.
Bóng tối kéo tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457919/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.